Ta thấy thoạt khi nhận được lời truyền tin của Sứ thần, Mẹ Maria trở thành Mẹ Đấng Cứu thế. Cùng lúc ấy, và người chị họ của Mẹ cũng đang cưu mang một người con trai do quyền năng và tình thương của Thiên Chúa ban cho hai ông bà Zacaria và Isave. Trong hoàn cảnh như vậy, Mẹ Maria đã vội vã lên đường đi thăm bà chị ho của mình, một cuộc thăm viếng thánh thiện và mang nhiều ý nghĩa cao quý.
Mẹ Maria vội vã đi thăm bà Isave để chung chia niềm vui thánh thiện, hồng ân thánh thiện, quà tặng thánh thiện cả hai chị em nhận được. Hồng ân thánh, niềm vui thánh đó là cả hai chị em đều mang thai cách lạ và để giúp đỡ bà chị họ trong tuổi già.
Thánh sử Luca không nói tên địa danh mà bà Isave ở là thành Ain-Karim miền phụ cận Giêrusalem, mà chỉ nói: “Một thành xứ Giuđa miền sơn cước”. Ngôn sứ Isaia dường như diễn tả những bước gót sen của Mẹ Maria trong dịp này từ thuở trước cách tuyệt vời : “Đẹp thay trên các núi non, chân người sứ giả, kẻ loan báo bình an, kẻ loan tin mừng, kẻ loan báo ơn cứu độ và nói với Sion: Thiên Chúa của ngươi là Vua” (Is 52, 7).
Cuộc ra đi vội vã để thăm viếng người chị họ Isave của Mẹ Maria cũng chỉ đơn thuần là một cuộc thăm viếng như bao cuộc thăm viếng khác trong tình chị em mà thôi. Thật sự, trong thâm tâm, Mẹ Maria ý thức rằng, người chị họ Isave đang rất cần sự trợ giúp vì bà Isave mang thai trong lúc tuổi già và sắp sinh con.
Chính vì vậy, Mẹ Maria vội vã đến với bà Isave chỉ vì muốn giúp người chị họ của mình một tay trong lúc tạm gọi là “dầu sôi lửa bỏng”, trong lúc sinh con. Cuộc thăm viếng của Đức Maria mang đầy tình tương thân tương ái.
Với hình ảnh, với tấm lòng của Mẹ Maria chạnh thương với người chị họ ta cũng có dịp để nhìn lại bản thân của ta. Ta còn cảm thức thật sự cảnh bối rối, neo đơn của người khác để sẵn sàng và vội vã đến với họ không? Hay trong xã hội náo nhiệt này, chúng ta chỉ biết sống cho mình: “đèn nhà ai nấy sáng” hay “sống chết mặc bây”.
Chuyến viếng thăm của Mẹ Maria không chỉ dừng lại ở cuộc thăm viếng bình thường mà Mẹ mang Chúa đến cho gia đình bà Isave nữa.
Hẳn ta còn nhớ trong thời Cựu Ước, Hòm Bia Thiên Chúa lưu lại 3 tháng tại nhà ông Ôveđ Êđom và Chúa đã ban cho gia đình ông rất nhiều phúc lộc, thì việc lưu lại 3 tháng của Đức Maria với Chúa Giêsu trong lòng cũng mang lại bình an và niềm vui cho gia đình ông Dacaria rất nhiều. “Bởi đâu tôi được Thân mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào , thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng” (Lc 1, 43-44). Chúa Giêsu đã thi hành sứ mạng cứu thế của Ngài trước khi sinh ra: Ngài đã thánh hoá Gioan Tẩy giả ngay lúc còn trong bụng mẹ. Và Gio-an cũng đã thi hành sứ vụ tiền hô của mình là nhảy mừng khi Đấng Cứu Thế đến.
Mẹ Maria hiện diện một cách linh thiêng giữa chúng ta. Chúng ta chiêm ngưỡng Mẹ với cùng một cặp mắt mà bà Isave đã nhìn xem Mẹ khi Mẹ vội vã tới viếng thăm bà, và nghe lời Mẹ chào bà thì bà nói: “Ngay lúc tiếng em chào vừa đến tai chị, thì hài nhi trong dạ chị liền nhảy mừng” (Lc 1, 44). Niềm vui bà Isave cảm thấy nêu bật ân huệ có thể ẩn chứa trong lời chào mừng, khi lời chào đó do một tấm lòng tràn đầy Thiên Chúa. Những bóng tối của tình trạng cô độc đè nén một tâm hồn, thường có thể bị tia sáng một nụ cười và một lời nói âu yếm phá tan.
Isave đã đáp lại lời chào mừng của Đức Trinh Nữ rất chân thành, tự đáy lòng của bà, bà nói : “Phúc cho em là người đã tin mọi điều Chúa phán truyền cho em sẽ được ứng nghiệm” (Lc 1, 45). Những lời này được nói ra do Chúa Thánh Linh và đề cao nhân đức cốt yếu của Mẹ Maria là “đức tin”.
Mang thai nhi Giêsu, Mẹ Maria là một dụng cụ ban phúc lành cho bà Isave và thai nhi của bà. Qua lời chào của Mẹ Maria, lời tiên tri của thiên thần được thực hiện: “Từ trong lòng mẹ, nó sẽ được đầy tràn Thánh Thần” (Lc 1, 15).
Nhận biết Chúa Giêsu trong cung lòng Mẹ Maria, bà Isave lên tiếng ca khen Mẹ và Con lòng Mẹ, rồi bà tỏ ra vinh dự được Mẹ Chúa đến viếng thăm. Lời ca khen của bà Isave vọng vang lời thượng tế ca ngợi bà Giuđitha: “Phúc cho con nơi Đấng tối cao, hơn mọi người nữ” (Gđt 13, 18). Bà Giuđitha, chém đầu tướng Holoferne để giải cứu dân của bà, là hình ảnh Mẹ Maria trong nhiệm cuộc giải thoát nhân loại (Lc 24, 21).
Mẹ Maria có thể không sợ hãi nhờ niềm tin của Mẹ, Mẹ đã tin rằng Thiên Chúa muốn “mặc xác phàm và đến ở giữa chúng ta” (Ga 1, 14). Người muốn ẩn mình trong đời sống thường ngày vô nghĩa của chúng ta, và mặc lấy nhân tính yếu hèn phải chịu nhiều điều kiện mất thể diện. Mẹ Maria đã dám tin vào điều không thể dưới cái nhìn của người đời là không thể còn Chúa thì có thể làm tất cả mọi sự Ngài muốn. Mẹ tin cậy vào Đấng toàn năng và trở thành người cộng tác vào sáng kiến lạ lùng của Thiên Chúa đã mở ra niềm hy vọng cho lịch sử chúng ta.
Mẹ Maria viếng thăm, phục vụ và đem Chúa đến với gia đình bà Isave. Đó là hình ảnh tuyệt đẹp và là mẫu gương cho mọi tín hữu noi theo Mẹ. Dành thời giờ quý báu để thăm nhau. Chia sẽ tình thương và đem niềm vui có Chúa cho tha nhân luôn là sứ vụ của con cái Chúa.
Nhìn lên gương của Mẹ, ta xin giúp cho ta biết quan tâm đến niềm vui, nỗi khổ, và nhu cầu của từng người sống chung quanh ta. Xin giúp ta biết hy sinh thì giờ cho dù rất quí báu để năng đến gặp gỡ, thăm viếng nhau, hầu nhờ đó thông cảm được những nỗi vui buồn và nhu cầu của anh chị em. Xin giúp ta luôn biết sẵn sàng chia vui sẻ buồn và tìm mọi cách để giúp đỡ những nhu cầu chính đáng của anh chị em đồng loại đang sống cạnh ta.
Huệ Minh