Mùa vọng là mùa chờ mong, là mùa mời gọi chúng ta sống lại tâm tình của dân Israel xưa, khát mong ơn cứu độ, khát mong Đấng cứu độ sẽ đến cho gian trần. Tuy nhiên, không có cuộc chờ đợi nào mà không khởi đi từ niềm tin, tin rằng người mình chờ đợi sẽ đến, tin rằng điều mình chờ đợi sẽ được thực hiện ; không có hy vọng nào tồn tại cùng thất vọng ; không có khát vọng nào lại loại trừ niềm tin vững chắc.
Trang Tin Mừng hôm nay nói về việc tuyên xưng đức tin của viên đại đội trưởng cho ngày đầu mùa vọng hôm nay. Cũng với ý nghĩa này, Lời Chúa còn nhắn nhủ về những đòi hỏi cụ thể của niềm tin mà mỗi người Kitô hữu chúng ta phải có trong khi sống tâm tình của mùa vọng.
Luật Do Thái ngăn cấm bước vào nhà dân ngoại thì Chúa Giêsu vượt ra ngoài các cấm đoán của lề luật, vì Vương Quốc của Ngài không xây dựng trên nền tảng các luật cứng nhắc ấy nhưng trên thực hành niềm tin. Ngài cũng không đến để hủy bỏ lề luật nhưng để kiện toàn. Lề luật bây giờ phải được thể hiện trọn vẹn trong cuộc sống.
Lòng vị tha đã khiến viên bách quan vừa có uy quyền, vừa được mộ mến. Tuy nhiên dù là gì đi nữa, trước mặt Thiên Chúa và trước mặt Chúa Giêsu, ông vẫn phải giữ một thái độ hoàn toàn khiêm nhu: “Lạy Thầy, tôi không xứng đáng để được Thầy đến nhà”. Ông không chỉ khiêm nhu nhưng lại đầy tin tưởng: “Xin Thầy hãy phán một lời thì gia nhân của tôi được lành mạnh”.
Viên đại đội trưởng trong bài Tin mừng hôm nay đã đặt trọn niềm tin vào Chúa và được Chúa chữa lành cho người đầy tớ. Ước gì mỗi Kitô hữu chúng ta cũng có một lòng tin mạnh mẽ như thế, để qua mọi biến cố của cuộc đời, chúng ta luôn tín thác và trông cậy vào Chúa là đấng luôn yêu thương và nhân ái đối với mọi người, nhất là những tâm hồn thành tâm thiện chí.
Chúa Giêsu khen người sĩ quan ngoại giáo có lòng tốt (yêu thương đầy tớ mình), có lòng tin (tôi không thấy ai trong Israel có lòng tin mạnh như thế). Chúa còn nói đến sự kính trọng và lòng khiêm tốn của ông đối với Chúa (tôi chẳng đáng Thầy đến nhà tôi). Và sau đó Chúa Giêsu so sánh cuộc sống của người Do Thái với người ngoại tốt lành này và kết luận: “Tôi nói thật với các ông: Từ phương Đông, phương Tây, nhiều người sẽ tới dự tiệc cùng các Tổ phụ Abraham, Isaac và Giacob trong Nước Trời, nhưng con cái trong nhà thì bị quăng ra chỗ tối tăm và khóc lóc (Mt 8,11).
Niềm tin vững vàng của viên đại đội trưởng được thể hiện bằng việc làm cụ thể: “có một viên đại đội trưởng đến gặp người và cầu xin”. Ông đã nghe biết về những phép lạ của Chúa Giêsu, những lời giảng dạy có tính cách thuyết phục của Ngài và ông tin rằng người này có thể chữa lành bênh cho người đầy tớ thân cận của mình. Ông chạy đến và xin với Chúa Giêsu, vì xin ai đó điều gì là tin người đó có và sẵn lòng cho điều mình xin.
Lời cầu khiêm nhu này đã trở thành lời kinh hằng ngày được tín hữu chuyên đọc, và niềm tin của viên bách quan khai mở một kỷ nguyên mới cho lịch sử ơn cứu độ: “Nhiều người từ Ðông chí Tây sẽ đến dự tiệc với Abraham, Isaac và Jacob, còn con cái trong nhà sẽ bị loại ra ngoài”. Chúa Giêsu, Ngài đến để cứu chữa hết mọi người, chưa cần viên bách quan tuyên xưng lòng tin, Ngài đã nói lên ý định của Ngài: “Tôi sẽ đến chữa nó”.
Viên bách quan không có các nghi thức để tuân giữ lề luật như: không rửa tay trước khi dùng bữa, không đến Hội Ðường vào ngày Sabat. Nhưng trước sự hiện diện của Chúa, ông tỏ một niềm kính sợ, trước tha nhân ông hết lòng yêu mến. Ông trở thành tiêu biểu cho các công dân Nước Trời. Chúa Giêsu đã khen ngợi và đã đón nhận ông vào nước của Ngài.
Niềm tin của viên đại đội trưởng càng thêm mạnh mẽ khi ông tin rằng Đức Giêsu có thể chữa bệnh cho người đầy tớ của ông dù người không đến nhà ông: “tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, xin Ngài chỉ nói một lời”. Chúa Giêsu đã nhìn nhận lòng tin mạnh mẽ của viên đại đội trưởng ngoại giáo và cứu chữa cho người đầy tớ của ông.
Chúa Giêsu nói với những kẻ theo Ngài lúc đó cũng như đối với chúng ta hôm nay: “Còn con cái trong nhà sẽ bị loại ra ngoài”. Không phải được mang tước hiệu con cái là bảo đảm được dự phần vào Nước Thiên Chúa, nhưng phải là kẻ biết thực hành niềm tin. Tước hiệu Kitô hữu nếu không được nuôi dưỡng bằng sức sống của niềm tin thì chỉ là những bản án được công bố trước thời điểm mà thôi.
Viên đại đổi trưởng tròng bài tin mừng hôm nay đã tin và đã chạy đến với Chúa với tấm lòng khiêm hạ.
Thiên Chúa luôn yêu thương con người, dù con người có nhận ra Ngài không, Ngài luôn đồng hành với chúng ta ngang qua cuộc sống này, qua mọi biến cố, mọi hoàn cảnh. Phần chúng ta, chỉ cần chúng ta trông cậy vào Chúa, để cho cuộc đời chúng ta thuộc trọn về Chúa, đó là cách chúng ta đáp lại tình yêu của Ngài.
Viên bách quan đội trưởng trong bài Tin Mừng hôm nay đã được Chúa thương bởi vì ông vừa có lòng tốt lại vừa có đức tin mạnh. Chúng ta cũng hãy cầu xin cho chúng ta có được đức tin mạnh và biết sống có lòng tốt với mọi người để Mùa Vọng này đem lại nhiều niềm vui cho chúng ta.
Khởi đầu mùa vọng, Trang Tin Mừng hôm nay muốn nhắc nhở chúng ta về niềm tin của mình. Lời Chúa cũng cho thấy bản chất yêu thương của Thiên Chúa, quyền năng của Thiên Chúa vượt không gian, Ngài không cần chạm đến đầy tớ của viên đại đội trưởng mới có thể chữa lành, Ngài chỉ phán một lời. Sống mùa vọng bằng việc tuyên xưng niềm tin, nhưng sống mùa vọng cũng còn bằng việc củng cố niềm tin, chân nhận quyền năng và bản chất yêu thương của Thiên Chúa.
Huệ Minh