1.“Hôm nay có thể là ngày sau cùng của đời tôi”. Tôi thường nói với chính mình câu đó.
Sẽ có một ngày sau cùng. Sẽ có một giờ sau cùng. Sẽ có một phút sau cùng. Sẽ có một giây sau cùng. Thời gian sau cùng đó sẽ tới, để chấm dứt đời này của tôi. Thời gian sau cùng của đời này sẽ là giây phút đầu tiên tôi bước vào đời sau.
Đời sau sẽ là cõi phúc hoặc sẽ là cõi khổ. Cõi phúc là thiên đàng. Cõi khổ là hoả ngục. Thiên đàng là nơi được thưởng, vì có Chúa. Hoả ngục là chốn bị phạt, vì không có Chúa. Nơi chốn đó sẽ vĩnh viễn đời đời kiếp kiếp. Vì thế Chúa Giêsu quả quyết: “Nếu người ta được cả thế gian mà phải thiệt mất mạng sống thì nào có lợi gì?” (Mt 16,26). Mất mạng sống là mất phần thưởng thiên đàng, phải chịu hình phạt hoả ngục đời đời.
Được thưởng hay bị phạt ở đời sau là kết quả cuộc sống đời này.
Đời này sống tốt thì đời sau được thưởng.
Đời này sống tội lỗi thì đời sau bị phạt.
2.Sống tốt là sống thực thi ý Chúa.
Sống tội lỗi là sống theo ý riêng mình.
Chúa Giêsu phán: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: Lạy Chúa, lạy Chúa, là được vào Nước Trời cả đâu. Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi” (Mt 7,21).
Nhận định trên đây giúp tôi cố gắng thực thi ý Chúa trong suốt cuộc sống đời này. Có thể nói là: Từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây, tôi cầu xin Chúa ơn được thực thi ý Chúa. Hy vọng trong bất cứ lúc nào Chúa đến gọi tôi về đời sau, Chúa cũng sẽ gặp tôi đang thực thi ý Chúa.
Vậy ý Chúa về đời tôi là thế nào?
Chúa Giêsu phán: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn. Đó là điều răn lớn nhất và là điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai, cũng giống giống điều răn ấy, là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình” (Mt 22,37-39).
Mến Chúa yêu người, đó là thánh ý Chúa tôi phải thực thi. Khi thực thi việc mến Chúa yêu người, tôi thấy cần phải có đức mến trong lòng. Đức mến hiện lên như một giá trị cao trọng hơn hết, bao trùm tất cả.
3. Càng sống với đức mến, tôi càng được Chúa cho hiểu thấm thía những lời thánh Phaolô ca tụng đức mến:
“Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng.
Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết điều bí ẩn và mọi lẽ cao siêu, hay có được đức tin mạnh đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì.
Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi…
Hiện nay đức tin đức cậy đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến” (1 Cr 13,1-3.13).
Kinh nghiệm cuộc đời sống đức mến cho phép tôi nghĩ rằng: Đức mến vừa là lửa, vừa là ánh sáng, giúp tôi có những bước đi cụ thể để thực thi mến Chúa yêu người. Nếu thiếu đức mến trong lòng, những việc của tôi gọi là mến Chúa yêu người sẽ trở thành máy móc, không hồn, do đó sẽ không có giá trị. Một việc nhỏ nhưng làm với tình mến lớn lao sẽ làm sáng danh Chúa và giúp ích cho các linh hồn hơn nhiều việc lớn mà làm không có tình mến, hoặc có, nhưng yếu ớt.
4.Để có đức mến nồng nàn, tôi phải cầu nguyện. Tôi nhớ lời Chúa Giêsu phán:
“Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong các con. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho. Các con cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
Thầy là cây nho, các con là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái. Vì không có Thầy, các con chẳng làm gì được” (Ga 15,4-5).
Sự gắn bó mật thiết với Chúa như vậy sẽ chỉ thực hiện được khi tôi gặp gỡ Chúa.
Khi được gặp Chúa và ở lại trong Chúa, tôi cảm thấy hạnh phúc lạ lùng. Bởi vì tôi thấy mình được Chúa yêu thương, được Chúa cứu độ, được Chúa chọn, được Chúa gọi, được Chúa sai đi.
Với những cảm nhận đó, tôi nhận ra mình được Chúa biến đổi. Tôi thuộc về Chúa. Tôi là của Chúa.
Từ đây, tôi phục vụ mọi người với những tâm tình của Chúa.
5.Trong mọi tâm tình ấy, Chúa cho tôi thấy sự khiêm nhường là hết sức cần thiết, bởi vì nó chính là dấu ấn đích thực của tình yêu phục vụ nơi Đấng Cứu Thế. Thánh Phaolô diễn tả sự khiêm nhường của Chúa Giêsu như sau:
“Đức Giêsu Kitô, vốn dĩ là Thiên Chúa, mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa. Người đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế.
Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên thánh giá” (Pl 2,6-8).
Khiêm nhường cũng là dấu ấn đặc biệt của tình yêu phục vụ nơi Đức Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse.
Trên đây là những bước đi của tôi trên đường về đời sau. Phải nói ngay rằng: Những bước đi đó không luôn dễ dàng, cũng như con đường tôi đi không luôn rộng rãi trơn tru.
Tôi đã gặp nhiều nguy hiểm. Tôi đã nếm nhiều cay đắng. Tôi đã trải qua nhiều lo âu sợ hãi. Tôi đã chìm xuống nhiều thất bại đau đớn. Nhưng tôi vẫn được đỡ nâng. Tình thương đỡ nâng, mà tôi cảm nhận được rõ nhất, chính là Đức Mẹ Maria.
6. Đôi khi tôi liên tưởng Đức Mẹ với chiếc đồng hồ. Chiếc kim đồng hồ luôn đi về tương lai bằng những di chuyển hết sức nhỏ, Mẹ Maria cũng thường nhắc bảo tôi hãy đi về với Chúa bằng những bước phục vụ nhỏ. Nhỏ như một lời cầu nguyện, một việc hãm mình. Nhỏ như một bài viết, một lời chào. Nhỏ cũng có thể như một nụ cười, một ánh mắt.
Đồng hồ luôn kêu gọi tôi phải chính xác trong thời giờ, Đức Mẹ cũng luôn kêu gọi tôi phải chính xác trong việc thực thi ý Chúa.
Đồng hồ nhắn nhủ tôi: Một giờ nào đó, một phút nào đó, một giây nào đó sẽ hết sức quan trọng đối với tôi. Đó là lúc tôi chết. Nhưng Đức Mẹ an ủi tôi: “Lúc đó, Mẹ ở bên con. Mẹ cầu bầu cho con, bởi vì ngày nào con cũng xin Mẹ thương con như thương một kẻ có tội, hèn mọn. Mẹ chính là nơi ẩn náu của kẻ có tội”.
Được Đức Mẹ ủi an nâng đỡ, tôi hiểu tôi phải bước đi về đời sau bằng tình mến nồng nàn khiêm tốn, nhưng tình mến ấy phải được đặt nền móng trên nền tảng đức tin vững chắc. Tin vào lòng thương xót Chúa, tin vào lời Chúa hứa. Như lời thánh nữ Elisabet đã nói với Đức Mẹ Maria: “Em thực có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (Lc 1,45).
Như vậy, đời tôi sẽ là một bài ca tin yêu, với những bước tin yêu, để vào đời sau với Chúa là hạnh phúc trọn vẹn của tôi muôn thuở muôn kiếp muôn đời.
“Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội”.
+ Gm. G.B. Bùi Tuần