Em đã vĩnh viễn ra đi! Em đi về một thế giới mà nơi ấy chẳng còn đau khổ, không còn chết chóc tang thương. Trong thân phận con người, chúng tôi vẫn hoài thương tiếc về em. Trong niềm tin vào Thiên Chúa, chúng tôi van xin tình yêu của Thiên Chúa đón lấy em trong Nước vĩnh hằng của Người. Nơi đó, em mãi tươi cười, điều ước của em luôn hiện thực và em được chung chia sự sống thần linh với Thiên Chúa. Chúng tôi tiếp tục cầu nguyện cho em luôn được nghỉ yên trong Nước Trời.
Em biết không, tên em – Võ Thị Ngọc Nữ – đã nên quen thuộc với chương trình “Điều ước thứ 7”. Tháng 8 năm 2014, cả cuộc đời tươi đẹp như đã sụp đổ xuống ngay trước mặt cô diễn viên múa xinh đẹp, tài năng khi em nhận được tin mình bị ung thư máu cấp tính. Mọi người yêu mến và chia vơi nỗi đau cùng em. Giữa độ xuân thì, em phải mang trong mình bạo bệnh khi giấc mơ “nhảy múa” chưa tròn, khi chưa kịp làm gì để báo hiếu người mẹ đã tần tảo nuôi em khôn lớn. Qua chia sẻ của em, ai ai cũng nhận ra em là một cô gái đầy nghị lực, rất kiên cường và trao cho người trẻ nhiều bài học ý nghĩa lớn lao.
Em à, em – Matta Võ Thị Ngọc Nữ – luôn là người con ngoan đạo của giáo phận Đà Nẵng. Ngoan đạo vì em luôn trung thành, tín thác nơi Thiên Chúa dù căn bệnh máu trắng dày vò đến gầy rộc thân em. Thiên Chúa mà em tôn thờ đã trao cho em sức mạnh để đón nhận bạo bệnh. Em san sẻ sức mạnh ấy đến với từng người mà em chuyện trò. Qua đó, chúng tôi nhận ra tình yêu và lòng tin tưởng của em đặt để nơi Thiên Chúa thật lớn lao. Hóa ra trong mọi hoàn cảnh, lòng tin tưởng vào Thiên Chúa sẽ cho người ta sức mạnh phi thường đến đón nhận tất cả, em nhỉ!
Cố gắng lật lại những trang nhận ký facebook của em, tôi đọc từng chữ, nghe từng lời em chia sẻ về bí quyết để em làm được những điều kỳ diệu trong những ngày tháng cuối đời. Em chia sẻ rằng:
“Trước Ngài (Chúa Giêsu), con cảm thấy mình thật bé nhỏ! Chỉ mong sao cho con đủ nghị lực để kiên cường bước tiếp…vì con biết mình mang một sứ mạng nên không có quyền khóc lóc hay than vãn. Con nuốt tất cả vào trong lòng rồi cười thật tươi để chiến đấu tiếp. Vì những những người yêu thương con và vì những chiến binh còn lại. Trên trận chiến này con đã mất một người đồng hành và mất đi một người em con thương yêu. Họ đã kiên cường đến giây phút cuối cùng. Xin đừng cướp đi một chiến binh nào nữa để chúng con còn có thêm sức mạnh chống trọi vì tất cả! Dù thế nào thì vẫn phải giữ vững niềm tin, vì trận chiến này không thể nào mất thêm một ai nữa! Chúng ta chỉ có quyền khóc một chút nếu thấy đau đớn và nghỉ một lúc nếu thấy mệt, nhưng chúng ta không có quyền đầu hàng và buông xuôi. Hãy cố đến hi vọng cuối, phải chiến đấu đến tận cùng...” (11-5-2015)
Cảm ơn em đã chiến đấu trong một trận chiến cao đẹp. Trong u uẩn của căn bệnh ung thư, em đã không trách Chúa, không oán đời. Ngược lại, em vào đời với nụ cười thật tươi, rồi em xa chúng tôi với niềm tin thật lớn! Trong niềm tin, chúng tôi hẹn gặp lại em trong Nước Trời, em nhé!
Cầu chúc em yên nghỉ trong vòng tay yêu thương của Thiên Chúa. Chúng tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh của em: một người con ngoan hiền của Chúa, một cô bé với nhiều nghị lực để chiến đấu với bệnh tật.
(Giuse Phạm Đình Ngọc, S.J, donten.net 20.09.2015)