1. Sau nhiều tháng chờ đợi, cuối cùng Tỉnh Đồng Nai cũng chấp thuận ‘Chủ trương xây nhà sinh hoạt – Mục vụ’ của Giáo xứ, tớ được người quen đang công tác trên tỉnh báo biết.
Tớ biết thêm công văn ‘ok’ này số 10216/UBND- KQVX, do chính Phó Chủ tịch tỉnh Trần Văn Vĩnh ký thay Chủ thay tỉnh, trong đó đề ‘kính gởi’ cụ thể họ tên Cha cánh xứ Thị Cầu, ký ngày 06.10.2017.
Vấn đề là Văn Thư chấp thuận này hiện đang ở đâu, nếu tính kể từ ngày ký đến hôm nay hôm nay đã tròn 2 tháng cộng 1 ngày.
Đại diện Ban hành giáo đã lên huyện liên hệ, huyện cho biết chỉ có chức năng tham mưu cho tỉnh, còn việc nhận- gởi thư của Linh mục không biết.
Tớ cũng alo anh kỹ sư phụ trách công trình, báo biết tình hình, anh cho biết cha phải có văn thư chấp nhận chủ chương xây dựng này còn mới làm được bước tiếp theo: Xin Phép Xây dựng.
Nghĩa là Văn thư này quan trọng cho tiến trình xây dựng ‘ngôn nhà ước mơ’ của toàn thể Dân xứ.
Tớ cũng nhờ người quen liên hệ sếp Ban tôn giáo tỉnh, họ cho biết đã gởi cho cha và những những nơi hữu trách cần gởi (chủ tịch huyện…)
Đã hơn hai tháng rồi, Công văn không biết đang ‘kẹt’ ở chỗ nào ?
2. Nhớ lại chuyện xưa ‘Bưu tá ngâm thư’ thời làm báo, tớ chủ động cùng ông Phó nội giáo xứ đi tìm…. chỗ kẹt.
Tớ lên thẳng Bưu điện huyện Nhơn Trạch, gặp cô Bưu tá dễ thương…
Sau khi giới thiệu là Linh mục, phụ trách giáo xứ TC, tớ đi thẳng vấn đề.
– Có công văn quan trọng trên tỉnh gởi, tính từ ngày ký hơn hai tháng rồi mà tôi vẫn chưa nhận. Không biết ai phụ trách đưa thư khu vực tôi?
– Thầy cho con số bưu phẩm con để con tìm kiếm ?.
Cô bưu tá dễ thương cầm một bao thư chỉ rõ cho biết số bưu phẩm
– Cái này sao tôi biết được, mã số vặt này do bên Bưu điện làm… Tôi chỉ cần biết ai phụ trách đưa thư khu vực tôi sống.
– Thầy cứ nói bên gởi, họ có giữ. Thầy muốn biết người phụ trách xin qua bên kia hỏi chị L.
Anh bưu tá phụ trách địa bàn chỗ tôi tên Tr. Tớ có cả số điện thoại.
Trước khi gọi điện người bưu tá trực tiếp giao thư khu vự tớ ở, tớ cần qúa độ vào Bưu điện cấp xã (Đại Phước) tiếp cuộc… ‘truy tìm’.
May quá gặp anh Bưu tá tên Tr. ở đây.
Tớ trình bày ‘công văn’ trên tỉnh gởi, xem ra quá trễ mà vẫn chưa nhận được.
Cũng như cô bưu tá trên huyện, anh bưu tá cấp xã cũng hỏi ‘số bưu phẩm’. Giải thích thêm: Nếu gởi thư đảm bảo, sẽ có mã số bưu phẩm dán vào, còn thư gởi thường không có.
– Con không biết người ta gởi cho cha thư đảm bảo hay thư thường ?
Tớ không biết, song tớ vẫn nghĩ tốt và bênh cho lãnh đạo tỉnh.
– Đây là công văn quan trọng, tôi nghĩ chắc chắn phía tỉnh phải gởi thế nào cho đến tay người nhận nhanh và đảm bảo nhất. Anh có nhận được thư nào gởi cho tôi không?
– Con chưa thấy. Nếu con nhận được thư gởi cha con sẽ gởi ngay.
Thế là tớ lao đầu vào ngõ cụt !
Tớ nghĩ, đây là công văn do cấp lãnh đạo hàng đầu của tỉnh gởi, không có lính nào dưới cấp dám… đùa và có ‘cho tiền’ cũng không dám ‘tắc trách’ đâu.
Thế thì ‘Công văn’ ơi hỡi công văn, bây giờ mi nằm đâu ?
Chẳng nhẽ tớ lại chạy thẳng lên UBND tỉnh, xa trên trăm cây số đi về…- làm thế thì mất mặt các sếp lãnh đạo quá ! Với lại lúc này tớ đang ở thời kỳ ‘nhạy cảm: Cần nghỉ dưỡng- tránh đi xa do cánh tay gẫy, mới phẫu thuật và nẹp xương.
2. Tớ và ông Phó nội chạy vào UBND xã, không phải vì chuyện công văn mà là vì ơn nghĩa.
Biết tớ gẫy tay, mới bệnh viện về, đại diện chính quyền đã cho người đại diện đến thăm và biếu quà.
Thật hữu hảo, tình nghĩa !
Tớ định gặp sếp Bí thư xã, Chủ tịch xã ngoài thăm hỏi, chỉ muốn nói lời cảm ơn, thế thôi.
Rất tiếc các sếp bận công tác, không gặp được…
Thôi nhờ anh cán bộ xã chuyển lời thăm và cảm ơn các sếp và quý anh chị em Ban xã.
Lm. Đaminh Hương Quất