Vua Constantin Cả (270-337) đã chiến thắng quân Maxence dưới tường thành Rôma năm 312, nhờ sự xuất hiện lạ lùng của cây Thánh Giá lơ lửng giữa không trung với hàng chữ: “In hoc signo vince” (Tin vào dấu này, ông sẽ thắng). Năm 313, ngài đã ban hành chiếu chỉ (Edit de Milan) chấm dứt cuộc bách hại người Công Giáo và cho tự do tôn giáo. Sau đó, năm 323, nhà vua mới thật sự trở lại Công giáo. Ðể tỏ lòng biết ơn về chiến thắng Maxence, ngài đã xây cất nhiều đại thánh đường nguy nga, trong số đó phải kể vương cung thánh đường thánh Phêrô và thánh Phaolô.
Ðền thờ thánh Phêrô được xây cất năm 326 và được nới rộng ra năm 1506 với sự cộng tác đắc lực của nhiều kỹ sư và nghệ sĩ có tiếng: Rosellinô. Bramante, Raphael, Michel Ange, Carlô Modernô và Silvestrê. Riêng cái tháp cao 138m, rộng 42m. Thánh Silvestrê và Ðức Giáo Hoàng Urbanô VIII đã thánh hiến ngày 18/11/1626.
Ðền thờ thánh Phaolô được xây cất trên đường Ostie, bên “ngoài thành” Vatican, và được thánh hiến cũng cùng một ngày với đền thánh Phêrô. Năm 1823, một cuộc hỏa tai đã thiêu hủy gần hết và Ðức Grêgoriô XVI và Ðức Piô IX đã chọn ngày định tín “Ðức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội” để thánh hiến lại, với sự chứng kiến đông đảo của các Giám Mục.
Thân thể chúng ta là những đền thờ còn cao trọng hơn Đền Thờ Giê-ru-sa-lem xưa. Thánh Phao-lô dạy: “Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao?” (I Cor 3, 16) và sau đó, thánh Phao-lô tái khẳng định chân lý nầy: “Anh em lại chẳng biếtrằng thân xác anh em là Đền Thờ của Thánh Thần sao? (I Cor 6, 19)
Chúa Giê-su cũng dạy rằng có Thiên Chúa Ba Ngôi hằng ngự trị nơi những ai yêu mến và tuân giữ lời Ngài và như thế, họ trở thành đền thờ cao trọng của Ba Ngôi Thiên Chúa: “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy” (Ga 14, 23).
Bản thân chúng ta là những Đền Thờ cao quý hơn mọi thánh đường trên khắp thế gian, vì đây là những Đền Thờ sống động, có linh hồn, có trí khôn, chứ không phải bằng gỗ đá vô tri; được chính Ba Ngôi Thiên Chúa xây dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa; được Chúa Giê-su đổ máu thánh ra mà cứu chuộc; được Chúa Thánh Thần thánh hiến trong ngày lãnh bí tích rửa tội và thêm sức; được Chúa Giê-su tô điểm và bồi bổ bằng Lời hằng sống cũng như bằng chính Thịt Máu Ngài và nhất là mai sau được đưa lên cõi trời vinh hiển. Không một ngôi thánh đường vật chất nào trên thế gian có được những vinh dựlớn lao như thế.
Vậy nếu Chúa Giê-su yêu quý Đền Thờ Giê-ru-sa-lem một thì Ngài còn yêu quý cácĐền Thờ sống động nầy gấp trăm. Thế nên, Ngài đã không tiếc lấy chính Máu thánh mình mà thanh tẩy chúng; không tiếc hiến mạng mình để chuộc lại chúng. Thế thì bản thân mỗi người kitô-hữu là Đền Thờ vô giá!
Những người làm ô uếĐền Thờ Giê-ru-sa-lem thì bị Chúa Giê-su đuổi đi bằng roi vọt; còn ai làm hư hại Đền Thờ thiêng liêng nơi người tín hữu thì bị Chúa đe phạt nặng nề hơn: “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn” (Mc 9,42). Có lẽ không còn răn đe nào nghiêm khắc hơn!
Đền thờ bằng đá không còn ý nghĩa nếu không có đền thờ tinh thần nơi tâm hồn con người, nếu con người không biến tâm hồn mình làm đền thờ sống động cho Thiên Chúa ngự trị. Qua mọi thời đại con người luôn bị mời gọi trần tục hoá đền thờ, trần tục hoá niềm tin tôn giáo như những kẻ buôn bán chiên bò, đổi tiền được nhắc đến hôm nay qua đoạn Phúc âm “đừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán … (Jn 2, 1323).
Không có lòng tin, không tôn thờ Thiên Chúa trong tâm hồn con người, thì việc tôn thờ nơi đền thờ bằng đá sẽ không có giá trị đích thực và tệ hơn nữa là người Kitô hữu có thể bị cám dỗ trần tục hoá đền thờ, như những kẻ buôn bán và đổi tiền thời Chúa Giêsu. Mọi việc tôn thờ Thiên Chúa cần được bắt đầu nơi tâm hồn lãnh nhận sự thật mạc khải và được ơn thánh Chúa biến đổi. Mỗi người Kitô hữu chúng ta cần xác tín điều này và góp phần giúp anh em xung quanh cũng được soi sáng hiểu như vậy. Đây là một trách nhiệm trong những trách nhiệm của từng người Kitô hữu đối với anh em mình, trách nhiệm chỉ cho anh em mình biết phải tôn thờ Thiên Chúa Cha như thế nào cho phải đạo
Việc tôn thờ Thiên Chúa lẽ ra phải hoàn toàn là việc thánh thiêng không thể có việc mua bán, đổi chác, hay trục lợi trong việc tế tự Thiên Chúa. Những đáng buồn là có một số người vì ham lợi đã làm cho việc tôn thờ Thiên Chúa đã bị nhiễm mùi thế tục và bị biến chất. Đức Giêsu đã bất bình với chuyện này nên Ngài quyết định thanh tẩy Đền Thờ qua hình thức đánh đuổi những kẻ mua bán ra khỏi nơi đó.
Tâm hồn của mỗi người chúng ta cũng là Đền thờ của Thiên Chúa. Chúng ta hãy lo thu xếp, dọn dẹp tâm hồn mình để nên xứng đáng là cung điện cho Thiên Chúa ngự trị. Đừng để những dục tình, lợi lộc trần gian làm ô uế tâm hồn và lương tâm ngay lành của chúng ta. Hảy trả lại cho Thiên Chúa những gì tốt đẹp vốn có ở nơi Người mà vì yêu thương Người đã ban tặng cho chúng ta “của Thiên Chúa hãy trả cho Thiên Chúa, của Cêsar hãy trả cho Cêsar”.
Huệ Minh