Thiên Chúa luôn mời gọi chúng ta nên thánh. Trong Cựu Ước, Người đã phán: “Các ngươi phải thánh thiện, vì Ta, Đức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi, Ta là Đấng Thánh” (Lv 19,2). Đức Giê-su khi rao giảng về Tin Mừng Nước Thiên Chúa, cũng kêu gọi: “Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5, 48). Như vậy, việc nên thánh của chúng ta theo ý Thiên Chúa là một đòi hỏi cấp bách, khẩn thiết. Đó cũng trở thành bổn phận và nhiệm vụ quan trọng mà mỗi tín hữu phải triệt để quan tâm thi hành.
Trong Tông Huấn “GAUDETE ET EXSULTATE” về Ơn gọi nên thánh trong thế giới ngày nay, ĐTC Phan-xi-cô đã viết như sau: “Ðể nên thánh không buộc phải là một giám mục, một linh mục hay một tu sĩ. Chúng ta thường bị cám dỗ để nghĩ rằng sự thánh thiện chỉ dành cho những ai có thể rút lui khỏi công việc bình thường để dành nhiều thời gian cầu nguyện. Trường hợp đó không đúng. Tất cả chúng ta đều được mời gọi nên thánh bằng cách sống cuộc đời với tình yêu và bằng cách làm chứng trong mọi công việc mình làm, ở bất cứ nơi nào mình sống. Anh chị em được mời gọi đến đời sống thánh hiến ư? Hãy nên thánh bằng cách sống quyết tâm của mình với niềm vui. Anh chị em đã kết hôn ư?Hãy nên thánh bằng cách yêu thương và chăm sóc cho chồng hay vợ mình, như Đức Kitô chăm sóc cho Hội Thánh. Anh chị em làm việc để kiếm sống ư? Hãy nên thánh bằng cách làm việc với sự liêm chính và kỹ năng trong khi phục vụ anh chị em mình. Anh chị em là cha mẹ hoặc ông bà ư? Hãy nên thánh bằng cách kiên nhẫn dạy dỗ trẻ nhỏ cách theo Chúa Giêsu. Anh chị em ở địa vị thẩm quyền ư?Hãy nên thánh bằng cách làm việc cho công ích và từ bỏ lợi ích cá nhân” (Số 14).
Thực vậy, mọi người đều có khả năng và cơ hội để nên thánh. Và chính khi thực hành con đường nên thánh, chúng ta mới có thể hiểu biết thánh ý Chúa và gặp gỡ Thiên Chúa đích thực.
NÊN THÁNH: CON ĐƯỜNG GẶP GỠ THIÊN CHÚA
Thiên Chúa là Đấng thánh. Vậy muốn gặp được Người, chúng ta cũng phải trở nên thánh thiện. Nghĩa là chúng ta phải từ bỏ con người cũ, mặc lấy con người mới trong Chúa Ki-tô. Chúng ta phải mạnh mẽ dứt khoát từ bỏ ma quỷ, từ bỏ những quyến rũ sai trái của thế gian, từ bỏ tội lỗi vốn làm ta xa rời Thiên Chúa. Thánh Phao-lô đã nhấn mạnh: “Thật vậy, Thiên Chúa đã không kêu gọi chúng ta sống ô uế, nhưng sống thánh thiện” (1Tx 4,7); “Điều chúng tôi cầu xin là anh em được nên hoàn thiện” (2Cr 13, 9).
Sự thánh thiện của chúng ta không tùy thuộc vào “số lượng” những việc đạo đức, chẳng hạn bao nhiêu lần đọc kinh, bao nhiêu lần dự lễ, rước lễ, bao nhiêu lần xưng tội, ăn chay hãm mình, bao nhiêu lần đi hành hương, khấn vái vv… Trái lại, chúng ta phải quan tâm nhiều hơn tới “chất lượng” của đời sống Ki-tô hữu. Chúa Giê-su đã dạy dỗ các môn đệ rất nhiều về “con đường nên thánh”, trong đó Ngài nhấn mạnh đến luật sống của những ai muốn theo Ngài, để bước vào con đường trọn lành. Luật đó còn gọi là Hiến Chương Nước Trời hay Tám Mối Phúc Thật.
“ ‘Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ’.
‘Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp’.
‘Phúc thay ai sầu khổ, vì họ được Thiên Chúa ủi an’.
‘Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thỏa lòng’.
‘Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương’.
‘Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa’.
‘Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là Con Thiên Chúa’.
‘Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ’.
‘Phúc cho anh em, khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại, và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao’. ” (Mt 5, 1-12).
Con đường sống theo Tám Mối Phúc Thật mà Đức Giê-su đã rao giảng mở ra cho người tín hữu chúng ta chiều kích mới về việc nên thánh. Đó là sự hiệp thông với Thiên Chúa là nguồn tình yêu và sự sống đích thực. Đó cũng là thực hành những luật sống của người môn đệ theo Chúa. Luật sống không còn quy chiếu vào sự công chính cá nhân, mà hướng đến sự hoàn thiện như Cha trên trời. Chúa Giê-su đã nhắc nhở các môn đệ: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ…Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. Anh em hãy cho thì Thiên Chúa sẽ cho lại… ” (x. Lc 6, 36-38).
Nên thánh là sự gặp gỡ hiệp thông với Thiên Chúa để Người thế nào thì ta cũng được như vậy. Thánh Gio-an Tông đồ đã nhắn nhủ: “Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Ki-tô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy” (1Ga 3,3).
NÊN THÁNH: CON ĐƯỜNG GẶP GỠ THA NHÂN
Mến Chúa yêu người là hai giới răn trọng đại nhất mà mọi Ki-tô hữu phải thực hành để nên thánh. Việc gặp gỡ và yêu mến Thiên Chúa không thể tách rời chúng ta khỏi lòng mến tha nhân. Chính Đức Ki-tô đã khẳng định: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là điều răn lớn nhất và điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là : ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tùy thuộc vào hai điều răn ấy ” (Mt 22, 36-40).
Chúng ta thường nên thánh theo chiều thẳng đứng, tức là chu toàn các bổn phận đối với Thiên Chúa. Trong khi đó, chúng ta bỏ qua việc nên thánh theo chiều hàng ngang, tức là thực hành bác ái đối với tha nhân. Điều này khiến chúng ta nên thánh nửa vời! Thánh Gio-an TĐ đã khẳng định: “Nếu ai nói: ‘Tôi yêu mến Thiên Chúa’ mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy. Đây là điều răn mà chúng ta đã nhận được từ Người: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình” (1Ga 4, 20-21).
Trong bài ca Đức Mến (1Cr 13), thánh Phao-lô cũng đã đề cập đến tình yêu như là đỉnh cao của đời sống Ki-tô hữu. Ngài coi đó như con đường trổi vượt hơn cả. Con đường mà nhờ đó người tín hữu ra khỏi chính mình mà đến với tha nhân. “Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả. Đức mến không bao giờ mất được…” (1Cr 13, 4-8).
Tất cả Ki-tô hữu chúng ta, nhờ đức tin và phép Rửa, được tham dự vào chính sự sống của Đức Ki-tô phục sinh. Chúng ta là “Thánh trong Đức Ki-tô”. Do đó, đời sống chúng ta dưới ánh sáng của mầu nhiệm Phục Sinh, phải là ngọn đèn sáng lan tỏa sự nồng ấm của lòng mến Ki-tô giáo. Như thánh Phao-lô đã khuyên nhủ các tín hữu Cô-lô-xê: “Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hòa và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau. Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo.” (Cl 3, 12-14).
Việc nên thánh sẽ giúp chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa một cách thâm sâu nhất, đồng thời cũng giúp ta gặp gỡ anh em mình một cách cụ thể, chân thực nhất. Thực vậy, khi thực thi lòng mến Chúa yêu người một cách trọn hảo, chúng ta sẽ minh chứng việc chúng ta chu toàn bổn phận nên thánh của mình, đồng thời đó cũng được coi là bảo chứng chắc thực chúng ta thuộc về Thiên Chúa trong Đức Giê-su Ki-tô./.
Aug. Trần Cao Khải