Xin Thiên Chúa ban cho chúng ta được hưởng phúc bình an!

Lễ Giáng Sinh 2002 – vì công ăn việc làm – tôi sống một mình ở ngoại quốc. Cũng chính năm ấy, một quả bom nguyên tử ném xuống người tôi:
– Ái nữ tôi, vâng đúng thế, ái nữ của tôi xin vào Đan Viện Kín!

Nhận tin sét đánh ấy, bị tính tò mò thôi thúc, và vì hoàn toàn mù tịt về nếp sống chiêm niệm, tôi quyết định liên lạc với một đan viện mà một người bạn từng nói với tôi. Tôi xin đến sống tại đan viện trong vòng mấy ngày.

Nơi đây, điều mà đối với tôi luôn luôn là chuyện phi lý – về sự hiện hữu của THIÊN CHÚA – bỗng trở thành một sự thật hiển nhiên: Không thể xác nhận khác đi được!

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình bài tôn giáo. Điểm tham chiếu duy nhất của tôi lúc còn nhỏ tuổi chính là mấy đứa bạn học của tôi:
– Chúng nó đe dọa rằng chắc chắn tôi sẽ rơi thẳng xuống hỏa ngục nếu tôi không chịu đi học giáo lý!!!

Khi tôi cưới Maryse làm vợ – nàng là tín hữu Công Giáo – tôi không muốn có hôn lễ tôn giáo. Nhưng nàng cương quyết xin rửa tội cho hai đứa con, mặc dầu biết rõ chúng tôi sẽ không giáo dục chúng lớn lên trong Đức Tin.

Chúng tôi đâu ngờ rằng, chính nhờ bí tích Rửa Tội mà tất cả bắt đầu từ đó! Bởi vì, đúng 20 năm sau, đứa con gái duy nhất của chúng tôi, sau cuộc hành trình cá nhân – mà tôi hoàn toàn không thể hiểu được – đã báo cho chúng tôi biết quyết định trở thành Nữ Tu Kín!

Cùng với hiền thê, chúng tôi hiểu đây không phải là cuộc khủng hoảng của lứa tuổi dậy-thì theo như chúng tôi từng biết! Chúng tôi sững-sờ tham dự vào các ước nguyện của con cũng như các vấn nạn về ơn gọi của con. Bị xáo trộn tận tâm linh đến độ tôi không thể nào loan báo tin này cho gia đình biết, bởi lẽ chắc chắn không ai hiểu được. Thêm vào đó, con gái tôi lại là cháu gái duy nhất của Ông Nội nó ..

Thế là, vào dịp Lễ Giáng Sinh năm 2002 ấy, tôi đã chia sẻ đời sống cầu nguyện và lao công của các đan sĩ. Tôi trao đổi thật lâu với Cha Bề Trên đan viện và tiếp nhận sự hiện hữu của THIÊN CHÚA như một luồng sáng, chiếu soi cho nhãn quan của tôi về thế giới và về các biến cố trong cuộc đời tôi.

Trở về Pháp, tôi bắt đầu cuộc hành trình của một tân dự dòng, được đồng hành bởi một Nữ Tu thuộc Cộng Đoàn của con gái tôi. Tôi lãnh bí tích Rửa Tội vào Đêm Vọng Phục Sinh 2010 và năm nay 2012, hiền thê tôi và tôi, chúng tôi làm lễ cưới theo phép đạo thánh Công Giáo, dưới cái nhìn chứng giám của ái nữ chúng tôi, được Mẹ Bề Trên cho phép đặc biệt về tham dự lễ hôn phối của Song Thân.

Một cuộc hoán cải đổi đời như thế làm đảo lộn tất cả. Dĩ nhiên, tôi còn phải học cho biết phải đặt trọn cuộc đời tôi trong bàn tay THIÊN CHÚA. Về điều này thì tôi nương tựa nơi sự hiệp thông của các thánh, cậy dựa vào lời cầu nguyện của tất cả những ai tháp tùng tôi trên hành trình Đức Tin, đặc biệt là hai vị Linh Mục kết nghĩa thân hữu với vợ chồng chúng tôi. Một vị chia sẻ tình yêu của chúng tôi dành cho nước Nga. Một vị vẫn trung tín liên hệ với chúng tôi kể từ những tháng ngày chúng tôi sống tại Burundi nơi lục địa Phi Châu.

THIÊN CHÚA từ rất lâu đã chuẩn bị các con đường của Người. Hồng Ân THIÊN CHÚA bao la. Muôn đời con sẽ ngợi ca ơn Người.

… Bấy giờ con cái Aharon cất tiếng tung hô, thổi kèn đồng, tạo nên một âm thanh vang dội, để mời gọi dân tưởng nhớ Đấng Tối Cao. Tức khắc toàn dân cùng phủ phục sát đất mà thờ lạy THIÊN CHÚA của họ, là Đấng Toàn Năng và là THIÊN CHÚA Tối Cao .. Bấy giờ ông Simon bước xuống, giơ tay trên toàn thể cộng đồng con cái Israel, và đọc lời chúc lành của THIÊN CHÚA. Một lần nữa dân chúng lại phủ phục, để đón nhận phúc lành từ Đấng Tối Cao:
Giờ đây hãy chúc tụng THIÊN CHÚA muôn loài, Đấng đã làm những điều vĩ đại ở khắp nơi, Đấng đã làm cho đời sống chúng ta nên cao quý ngay từ thưở ta còn trong lòng mẹ, và đối xử với chúng ta theo lòng lân tuất của Người. Xin THIÊN CHÚA ban cho tâm hồn chúng ta niềm hoan hỷ, và cho đời sống chúng ta được hưởng phúc bình an, tại đất Israel đến muôn thưở muôn đời! Xin THIÊN CHÚA hằng tỏ lòng lân tuất với chúng ta, và giải cứu chúng ta trong những ngày chúng ta đang sống!(Sách Huấn Ca 50,16-17+20-24).

(”Prier”, l’aventure spirituelle, No 347, Décembre 2012, trang 7)


Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
Exit mobile version