Bà Maria Simma là bổn đạo thuộc giáo xứ Sonntag. Xin trích phần Cha Sở trình bày lời nhắn nhủ của Các Đẳng Linh Hồn qua ghi chép của bà Maria Simma.
Các Đẳng Linh Hồn rất quan tâm đến chúng ta và đến Nước THIÊN CHÚA. Các ngài nhắn nhủ chúng ta như sau. Không nên than phiền về thời đại đang trải qua. Cần phải nói với các bậc làm Cha Mẹ rằng chính họ là những người mang trách nhiệm chính. Cha Mẹ gây thiệt hại lớn lao cho con cái khi thỏa mãn mọi yêu sách của chúng, cung cấp cho chúng tất cả những gì chúng muốn, chỉ vì lý do đơn giản là làm vui lòng chúng và để chúng khỏi la ó!
Làm như thế thì tính kiêu ngạo có thể đâm rễ trong lòng đứa bé. Lớn lên khi đứa trẻ bắt đầu cắp sách đến trường nó không biết đọc Kinh Lạy Cha cũng không biết làm Dấu Thánh Giá. Đôi khi hoàn toàn không biết gì về THIÊN CHÚA. Các Cha Mẹ thường thoái thác trách nhiệm khi cho rằng đó là bổn phận của các giáo lý viên và các thầy cô dạy môn tôn giáo. Nơi nào việc dạy giáo lý không bắt đầu ngay từ lúc tuổi còn thơ thì sau này lớn lên tôn giáo cũng không được coi trọng bao nhiêu.
Phải dạy cho con trẻ biết ”từ bỏ”! Tại sao ngày nay có hiện tượng dửng dưng tôn giáo? có chuyện nền luân lý xuống cấp? Thưa bởi vì các trẻ em không được học biết ”từ bỏ”! Sau này lớn lên chúng trở thành những người bất mãn, những kẻ không kín đáo muốn xen mình vào đủ mọi thứ chuyện và muốn có mọi thứ một cách hoang phí. Điều này gây ra các lệch lạc sai trái về tính dục, các tệ nạn ngừa thai và phá thai.
Kẻ nào ngay từ nhỏ không học biết ”từ bỏ” thì lớn lên sẽ trở thành một người ích kỷ, vô tâm và tàn bạo. Vì lý do này mà ngày nay có rất nhiều oán thù và thiếu bác ái. Nếu chúng ta muốn trông thấy một thời đại tươi sáng tốt đẹp hơn thì phải bắt đầu ngay công trình giáo dục trẻ em.
Người ta phạm tội cách kinh hoàng chống lại lòng yêu mến tha nhân, nhất là bằng cách nói hành nói xấu, lừa đảo và vu khống. Nó bắt đầu từ đâu? Thưa, từ trong tư tưởng. Cần phải học biết tất cả những điều này ngay từ thời thơ ấu và tìm cách xua đuổi tức khắc những tư tưởng trái nghịch với đức bác ái. Cần phải đánh tan ngay tất cả các tư tưởng chống lại đức bác ái và đừng bao giờ đi tới chỗ phán xét tha nhân mà không có đức bác ái.
Đối với mỗi tín hữu Công Giáo thì công tác tông đồ là một bổn phận. Có người thi hành bổn phận với nghề nghiệp và có người khác với việc nêu cao gương sáng. Chúng ta thường than phiền có những tệ nạn phát xuất từ các bài diễn văn chống lại luân lý và chống lại tôn giáo. Vậy tại sao những người khác lại câm miệng? Những người tốt lành cũng phải biết bênh vực các xác tín của mình và dám tuyên xưng mình là tín hữu Công Giáo! Theo dòng lịch sử Giáo Hội, phải chăng sức khoẻ tâm linh và nền văn minh Kitô Giáo không phải là bổn phận cấp thiết và khẩn trương dành cho các tín hữu giáo dân như trong thời đại chúng ta đang sống sao? Mỗi tín hữu Công Giáo cần phải đặt mình trở về với việc tìm kiếm Nước THIÊN CHÚA và tìm cách làm cho Nước THIÊN CHÚA được mở rộng, bằng không thì loài người sẽ không còn ở trong cấp độ nhận biết sự cai trị của THIÊN CHÚA Quan Phòng.
Mối quan tâm lo lắng cho phần rỗi linh hồn không được bóp nghẹt bởi sự chăm sóc thái quá thân xác.
Ngày 22-6-1955 ban đêm bà Maria Simma nghe rõ ràng câu nói: ”THIÊN CHÚA đòibuộc một việc đền bù!” Và chính với các hy sinh tự ý làm, được chấp nhận với lời cầu nguyện mà có thể đền bù phần lớn tội lỗi, nhưng nếu các hy sinh này không được vui lòng chấp nhận, thì THIÊN CHÚA sẽ dùng sức mạnh để đòi buộc. Bởi vì, ”cần phải có một việc đền bù!”
… ”Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa, muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con. Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết nguyện cầu. Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng? Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết kính sợ Ngài. Mong đợi Chúa, con hết lòng mong đợi, cậy trông ở lời Người. Hồn con trông chờ Chúa, hơn lính canh mong đợi hừng đông. Hơn lính canh mong đợi hừng đông, trông cậy Chúa đi, Israel hỡi, bởi Chúa luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa. Chính Người sẽ cứu chuộc Israel cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn”(Thánh Vịnh 130(129).
(”Le anime del Purgatorio mi hanno detto”, Maria Simma, Edizioni Villadiseriane, Ottava edizione, trang 42-46)