Tu viện DCCT Thủ Đức nay là bệnh viện đa khoa: Dấu ấn của thời gian

Năm 1964, sau 39 năm các vị thừa sai đầu tiên của Dòng Chúa Cứu Thế đến Việt Nam (1925), tại Việt nam đã hình thành một Tỉnh Dòng độc lập.Thành quả này thấm đẫm bao máu xương của các vị Thừa sai Cannada cũng như Việt Nam. Lúc này nhiều Tu viện và các Trung tâm đào tạo của Tỉnh Dòng được thiết lập trên khắp ba miền đất nước: Bắc – Trung – Nam.

Năm 1965, Đệ tử viện từ Vũng Tàu được dời về Chợ Lớn và cũng trong thời điểm này, Tỉnh Dòng đang xây dựng một cơ sở đào tạo rộng lớn hơn tại Thủ Đức, để khi cơ sở này hoàn thành thì Học Viện ở Đà Lạt và Đệ tử viện sẽ được dời về đây. Toàn bộ diện tích đất tại cơ sở mới này lên đến hơn 20 mẫu Tây. Vì ngoài diện tích đất để xây dựng cơ sở đào tạo như: Nhà nguyện, Nhà ở sinh viên, Trường học, Sân bóng… còn có một trang trại chăn nuôi heo nhằm phục vụ việc kinh tài cho đời sống của Tỉnh Dòng. Hiện cơ sở này tọa lạc tại số 64 Lê Văn Chí, Khu phố 1, phường Linh Trung, quận Thủ Đức.

Ngày sau biến cố 30.04.1975, việc đào tạo Tỉnh Dòng vẫn còn ổn định, mặc dù hoàn cảnh đã thay đổi quá nhiều. Nhận thấy sự nguy hiểm của chế độ mới đang đến rất gần, đặc biệt trong lãnh vực đào tạo các tu sĩ trở thành linh mục, nên từ tháng 06.1975-06.1976, Tỉnh Dòng đã tổ chức ba lễ trao sứ vụ Linh mục cho 11 Thầy. Lúc này tại Tu viện Thủ Đức chính là cơ sở đào tạo của Tỉnh Dòng gồm cả Ba cấp: Đệ tử viện, Tập viện và Học viện.

Đầu năm 1978, nhà cầm quyền bắt đầu tấn công cưỡng chiếm Tu viện Thủ Đức. Cụ thể sáng ngày 25.01.1978, nhà cầm quyền đã đưa lực lượng rất đông Công an đến cưỡng chế, trục xuất các Linh mục và tu sĩ đang sinh sống, học tập tại Tu viện Thủ Đức. Một số Linh mục, tùy theo sứ vụ đang thực hiện, bị bắt giam tù từ vài tháng lên đến nhiều năm. Các Sinh viên Học Viện bị đưa đi giam giữ và bị điều tra trong vòng 3 tháng. Một số lớp Đệ tử đang được về quê nghỉ hè nên may mắn thoát nạn. Toàn bộ tài sản của Tu viện Thủ Đức bị tịch thu mà không có bất cứ một Quyết định hoặc văn bản nào đúng pháp luật về việc tịch thu cơ sở Tu viện Thủ Đức của cơ quan Nhà nước có thẩm quyền.

Sau ngày kinh hoàng đó, việc đào tạo của Tỉnh Dòng hoàn toàn chấm dứt! Các Thầy Học viện bị phân tán khắp nơi. Người tìm đường vượt biên để sống đời tu; người ra đời làm đủ nghề: đạp xích lô, sửa xe, thợ điện, thợ máy… và sống đời tu tại gia; người tha phương cầu thực; có người bỏ đời tu…

Sau khi cưỡng chiếm toàn bộ Tu viện và tài sản hiện có, nhà cầm quyền đã biến Tu viện thành Bệnh viện đa khoa khu vực Thủ Đức (như hiện tại). Cho đến hôm nay, những dãy nhà hầu như còn nguyên vẹn thưở ban đầu. Từ bức tường rêu phong, các cánh cửa sổ, nét trang trí bên trong các căn phòng, lối đi giữa các hành lang hầu như không có gì thay đổi. Tượng Chúa Cứu Thế được đặt giữa hồ sen vẫn đứng vững giang tay như che chở nhân loại khổ đau này. Huy hiệu Nhà Dòng được khắc trên bệ tượng vẫn hiện rõ hàng chữ đậm: “Nơi Người Ơn Cứu Chuộc Chứa Chan”. Mặt sau bệ tượng vẫn còn nguyên hàng chữ: “Tu viện Dòng Chúa Cứu Thế Chân Thành Ghi Ơn Quý Vị Ân Nhân”.

Ngoài ra còn một số bức tượng khác vẫn yên vị như điểm tâm linh lặng lẽ cho ai có niềm tin tìm đến nguyện cầu. Bức tượng Đức Maria ẵm Hài Nhi được đặt gần ngoài cổng chính của Bệnh viện vẫn được con cái Mẹ đến kính viếng và dâng tặng hoa tươi. Nằm chính giữa hai dãy nhà tu viện là tượng Thánh Giuse cùng hai gốc sứ (cây đại) cổ thụ, dấu ấn lâu năm sự hiện diện của nơi này. Ngoài ra còn có một số ảnh tượng khác được đặt bên ngoài hay bên trong các dãy phòng.

Các bệnh nhân ở đây, mỗi ngày vẫn lặng lẽ cầu nguyện trước các ảnh tượng, dù ban giám đốc bệnh viện đã nhiều lần muốn dỡ bỏ nhưng đều bất thành. Các bệnh đến nguyện cầu trước ảnh tượng, dù Công Giáo hay không không Công giáo, dù rõ sự tích nơi này hay không nhưng chắc chắn Trời Cao sẽ ban bình an cho ai có lòng thiện tâm.

Trích từ GNsP

 

 

Exit mobile version