Trả lời: Các học giả không đồng ý về bản chất chính xác của tội “không thể tha thứ” mà Chúa Giêsu đề cập trong Tin Mừng, nhưng hầu hết tin rằng đó là một sự tiếp tục từ chối chấp nhận lời của Chúa Kitô. Chúa Giêsu nhận ra những người không muốn nghe khi Ngài giảng dạy, họ sẽ có những cơ hội khác, trước và sau sự Phục Sinh của Ngài. Vì vậy, sự khinh thường của các thính giả đối với Ngài thì có thể tha thứ. Nhưng khi đến lúc thế gian không còn trực tiếp cậy vào Ngài và vào lòng thương xót của Ngài nữa, thì phải lắng nghe lời Ngài qua các môn đệ được Chúa Thánh Thần linh hứng. Cứ cứng đầu cứng cổ trước các chứng nhân này thì đó là từ chối Thiên Chúa và lạc xa ơn cứu độ.
Chúng ta thấy một ví dụ về các môn đệ thời sơ khai phải đối mặt với sự cứng lòng này trong sách Công Vụ Tông Đồ (x. Cv 7,51) khi Stêphanô tranh luận với vị thượng tế. Stêphanô nhắc lại tất cả những can thiệp của Thiên Chúa trong lịch sử của dân Do Thái, và chỉ ra Dân Ưu Tuyển đã chậm nghe và chậm hành động hơn như thế nào. Ngài kết thúc với sự ra đời và nhiệm vụ của Chúa Giêsu. Stêphanô nói : “ Hỡi những người cứng đầu cứng cổ, lòng và tai không cắt bì, các ông luôn luôn chống lại Thánh Thần. Cha ông các ông thế nào, thì các ông cũng vậy.” (Cv 7,51).
Lm. Reginald Martin, “The Catholic Answer”.
Lm. G.B. Nguyễn Kim Ngân chuyển ngữ