Đây là Hội các nữ giáo dân độc thân, tận hiến cho Chúa qua Đức Giám Mục bản quyền, sau một thời gian phân định và huấn luyện với một vị đồng hành thiêng liêng. Ơn Gọi của Trinh Nữ Thánh Hiến là cầu nguyện cho thế giới và cho Giáo Hội, và vẫn giữ nguyên cuộc sống giữa đời. Đây là Ơn Gọi giáo phận, đâm rễ sâu trong đời sống Giáo Hội địa phương, đặc biệt là trong giáo xứ. Các Trinh Nữ Thánh Hiến hiện hữu ngay từ thời Giáo Hội sơ khai và được Công Đồng Chung Vatican II (1962-1965) canh tân khuyến khích. Sau đây xin nhường lời cho cô Sophie Alexis gợi lại quãng đường đưa đến chọn lựa cuộc sống Trinh Nữ Thánh Hiến.
Là con một, tôi luôn mơ ước một gia đình đông anh chị em, rộn rã tiếng nói tiếng cười. Thời niên thiếu tôi gặp nhiều gian nan thử thách. Tôi mồ côi Cha năm lên 14 tuổi và vì sức khoẻ yếu kém nên phải luôn luôn phấn đấu để sống còn. Phong trào Hướng Đạo dạy tôi biết cách giao tiếp với tha nhân, biết cho đi cái tốt nhất của mình và biết cố gắng mỗi ngày một khá hơn. Từ phong trào Hướng Đạo tôi có được nhiều bạn hữu, những viên đá tốt trên đường đời. Tôi rất cần tha nhân bởi lẽ tôi được tạo dựng để sống với người khác. Điều quan trọng là có những cuộc gặp gỡ chân thật, ngay lành và chính trực. Tôi là chuyên viên dạy phát âm. Đây là một nghề vất vả, luôn đổi mới và khác biệt, bởi vì mỗi người là độc nhất, không ai giống ai. Tôi thực thi nghề nghiệp với trọn lòng yêu mến và mong muốn giúp người khác lớn lên, phát triển.
Năm 1991 tôi tham dự lần đầu tiên cuộc gặp gỡ của phong trào Đức Tin và Ánh Sáng qua lời mời của một người bạn. Phong trào cổ võ sự chăm sóc yêu thương người tàn tật. Cuộc gặp gỡ đối với tôi là một ác mộng. Tôi tự thề hứa sẽ không bao giờ trở lại đó lần thứ hai. Thế nhưng định mệnh trớ trêu. Một năm sau, có một cuối tuần dành cho các bạn trẻ được tổ chức tại Marseille với bài thuyết trình của ông Jean Vanier. Vì muốn nghe ông nói, tôi bắt buộc phải đến đó. Và mọi sự đảo lộn hết.
Cuộc tiếp xúc trực tiếp với những người tàn tật tâm trí bên cạnh Cha Mẹ và những người thân yêu của họ đã thay đổi cái nhìn và con tim của tôi. Tôi khám phá trường dạy sự sống và tình yêu, một nơi chốn mà người ta được tiếp nhận trong nguyên vẹn con người của mình. Tôi học biết thế nào là giản dị, là tự nhiên. Giản Dị trong mối liên hệ với tha nhân và với Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Người khuyết tật làm đánh rơi các mặt nạ: không thể trá hình và lừa đảo. Sự kiện được sống với người khuyết tật đã dạy tôi biết yêu thương và để cho mình được yêu thương. Chúng tôi đi thẳng vào cái chính yếu và điều quan trọng là hiện diện bên nhau, sống chung với nhau và chăm sóc lẫn nhau. Người khuyết tật còn dạy tôi biết sống trọn vẹn giây phút hiện tại.
Sau kinh nghiệm gặp gỡ trên đây, tôi chính thức đi vào sinh hoạt với phong trào Đức Tin và Ánh Sáng. Tôi cũng tích cực tham gia các công tác mục vụ nơi giáo xứ. Tôi giữ vai trò điều động Nhóm Alpha: tổ chức các buổi gặp gỡ trao đổi suy tư Lời Chúa và kết thức với các bữa ăn. Đây là cơ hội giúp tôi hội nhập thực sự vào giáo xứ với ưu tư là đệt nên các mối liên hệ thân hữu. Phải có rất nhiều bữa ăn chung mới thật sự quen biết nhau. Từ đó chúng tôi có cảm tưởng thuộc về một đại gia đình. Mỗi người mang đến một viên gạch và thấy rằng Giáo Hội Công Giáo đẹp biết bao! Tôi cũng ghi tên vào Nhóm Chầu Mình Thánh Chúa của giáo xứ.
Tôi ước ao bước theo Đức Chúa GIÊSU KITÔ nhưng có cả cảm tưởng mình cứ ở nơi phi trường chuyển chuyến bay. Tôi biết Chúa muốn tôi cố định nhưng ở nơi nào thì tôi không biết! Tôi đã mò mẫm một thời gian trước khi tìm ra con đường phải đi. Tôi được lôi cuốn bởi cuộc sống thánh hiến nhưng lại muốn sống Đức Tin giữa đời. Khi tôi khám phá ra Ơn Gọi Trinh Nữ Thánh Hiến tôi hiểu ngay đây là con đường dành cho tôi. Trinh Nữ Thánh Hiến đọc Các Giờ Kinh Phụng Vụ tùy theo thời khóa biểu của việc làm cho phép và cố gắng tối đa trong việc tham dự Thánh Lễ hàng ngày. Chầu Thánh Thể một giờ trong tuần và hàng năm làm tuần tĩnh tâm cũng như được đồng hành thiêng liêng.
Là Trinh Nữ Thánh Hiến tôi vẫn giữ nguyên cuộc sống như trước nhưng hoàn toàn tận hiến cho Chúa với ước nguyện mỗi ngày một mở rộng con tim cho Đức Chúa GIÊSU KITÔ và cho tha nhân. Điều tôi có thể truyền đạt chính là một phần tình yêu của Đức Chúa GIÊSU KITÔ mà tôi nhận được. Tất cả những gì người ta có thể cho đi chính là những gì tràn bờ người ta nhận được. Chúng tôi chỉ là những dụng cụ bé nhỏ. Chúa đã thu hút tôi bằng tình yêu của Người và tôi ý thức mình được lôi cuốn hướng về Trời Cao. Điều này không ngăn cản những khó khăn nhưng trong cuộc sống luôn có những trận đấu đi kèm chiến thắng và niềm vui. Tôi có cảm tưởng mình đã cập bến và tương lai nằm trong vòng tay THIÊN CHÚA.
… ”Lạy THIÊN CHÚA, Ngài đã quyến rũ con, và con đã để cho Ngài quyến rũ. Ngài mạnh hơn con, và Ngài đã thắng .. THIÊN CHÚA hằng ở bên con như một trang chiến sĩ oai hùng. Vì thế những kẻ từng hại con sẽ thất điên bát đảo, sẽ không thắng nổi con. Chúng sẽ phải thất bại, và nhục nhã ê chề: đó là một nỗi nhục muôn đời không thể quên”(Giêrêmia 20,7+11).
(”Église à Marseille”, Le Mensuel Du Diocèse De Marseille”, No 9, Octobre 2015, trang 10-11)
(Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt, RadioVaticana 10.12.2015)