Vị thánh này sống vào thế kỷ thứ mười hai ở nước Ý. Ngài là một đứa trẻ mồ côi được người cậu làm giám mục nuôi dưỡng. Ubal được hấp thụ một nền giáo dục rất khá. Khi hoàn tất việc học, Ubal gặp một dịp thuận tiện để lập gia đình. Nhưng thay vì bậc sống hôn nhân, Ubal đã chọn làm linh mục. Cuối cùng, đức thánh cha đặt Ubal làm giám mục giáo phận Gubbiô, là thành phố nơi ngài sinh trưởng.
Thánh Ubal nổi tiếng vì đức tính dịu dàng và nhẫn nại. Chẳng hạn, lần kia có một công nhân sửa chữa bức tường của trung tâm thương mại. Anh đã làm tổn hại nặng tới vườn nho của đức giám mục Ubal. Vị thánh dịu dàng chỉ cho anh ta xem. Nhưng anh công nhân chắc là đã thấm mệt. Thậm chí có lẽ anh không nhận ra đức giám mục. Anh thô bạo xô đức giám mục Ubal mạnh đến nỗi ngài đã ngã té vào đống xi măng ướt. Mình dính đầy xi măng, Ubal từ từ chỗi dậy, lau chùi sạch sẽ và trở về nhà. Vài người xem biết sự việc đã đòi anh công nhân phải ra tòa. Và chính đức giám mục Ubal có mặt trong phòng xử án đã biện hộ cho anh ta được tự do.
Đức giám mục Ubal thánh thiện rất yêu mến hòa bình và ngài đã can đảm gìn giữ nền hòa bình. Lần kia, khi dân chúng trong thành Gubbiô ẩu đả nhau trên đường phố, giám mục Ubal đã xông vào giữa hai nhóm người đang giận dữ. Dường như Ubal chẳng hề sợ gì những lưỡi gươm đang bổ nhau chan chát và những hòn đá đang liệng qua liệng lại! Rồi đột nhiên Ubal té xuống đất. Nhóm người đánh nhau lập tức ngưng lại. Họ tưởng đức giám mục đã bị giết chết. Nhưng Ubal chỗi dậy. Ubal làm hiệu cho họ biết rằng ngài không sao cả. Dân chúng tạ ơn Thiên Chúa. Họ thôi đánh nhau và trở về nhà.
Lần khác, khi biết hoàng đế Frêđêric Barbarôsa đang trên đường đến tấn công thành phố Gubbiô. Thánh Ubal đã không đợi cho Barbarôsa và đội quân của ông tới thành. Ubal liền ra nói chuyện với ông trên đường. Chẳng ai biết được giám mục Ubal đã nói điều gì. Họ chỉ biết là thánh nhân đã thuyết phục được hoàng đế Barbarôsa rời bỏ khỏi thành Gubbiô.
Đức giám mục Ubal có nhiều bệnh tật thể lý nhưng ngài chẳng bao giờ nói về chuyện ấy. Vào Chúa nhật phục sinh năm 1160, Ubal chỗi dậy dâng thánh lễ. Thánh nhân đã giảng một bài rất hay và chúc lành cho giáo dân. Sau đó, ngài trở về giường nằm và không thể chỗi dậy nữa. Đức giám mục Ubal đã qua đời vào ngày 16 tháng Năm năm 1160. Hết thảy giáo dân đã kéo đến tỏ lòng cảm mến tri ân ngài. Họ khóc thương và cầu khẩn thánh Ubal từ trời xin hãy phù trợ họ.
Nhiều lần, chúng ta dễ tức giận và khó tha thứ cho tha nhân khi họ xúc phạm đến chúng ta. Chúng ta hãy cầu xin với thánh Ubal cho được sống hiền lành và dễ tha thứ như ngài.