Tâm thư của “thiên thần” vừa cắt dây rốn, đã bị bỏ rơi!

thienthan - Tâm thư của "thiên thần" vừa cắt dây rốn, đã bị bỏ rơi!

Sáng ngày 24 tháng 6 mẹ đã bỏ con gần chùa Bửu Thành (phường Tân Phú, quận 9, Thủ Đức). Con đã khóc rất nhiều vì không được vòng tay yêu thương của mẹ chăm sóc bế bồng; con đau rất nhiều vì cha mẹ nỡ ruồng bỏ con. Con không có tội, chẳng có bệnh hoạn tật nguyện, thế tại sao sinh con ra lại chẳng cho con hạnh phúc với mẹ cha. Thừa hưởng “gen” của cha mẹ, hình hài con tựa thiên thần, ai cũng muốn ngắm nhìn bồng ẵm. Dễ thương là vậy, đáng yêu là thế, vậy sao cha mẹ nỡ lòng nào bỏ đứa con mình dứt ruột sinh ra? Chắc mai này lớn lên con sẽ hiểu, chứ bây giờ con chẳng thể có câu giải đáp vì sao con lại trong thân phận của một “thiên thần” mồ côi.

Mẹ ơi, may mà ông Trời cho cô Duyên (Nguyễn Thị Duyên, 21 tuổi; quê tỉnh Đắk Lắk; công nhân khu Công nghệ cao quận 9, TP HCM) nghe được tiếng khóc oe oe…của con. Chị tìm đến và nhìn thấy con: một bé trai sơ sinh được bọc lại bằng tấm vải trắng, ở phần cuống rốn chảy nhiều máu. Cảm nhận được nỗi đau đớn của con, chị mau chóng đưa con vào bệnh viện Quận 9 để cấp cứu. Lúc ấy con sợ lắm, mẹ à! Lúc này sức khỏe con đã khá hơn nhiều rồi. Mở mắt ra con không thấy mẹ đâu, chỉ thấy nhiều cô chú lạ lắm. Con biết họ là người tốt vì ai cũng đặt lên má con một nụ hôn trìu mến. Con chỉ buồn vì chẳng thấy mẹ đâu!

Giờ con nhớ mẹ nhiều lắm! Con nhìn cô Duyên, nhìn chú công an với hy vọng tìm ra manh mối của mẹ mình, nhưng con hoàn toàn vô vọng. Chắc mẹ có lý do đặc biệt lắm mới bỏ con như thế! Mẹ ơi, lý do ấy chính đáng đến nỗi vứt bỏ hài nhi của mình sao!? Nhưng dẫu sao con cũng cảm ơn mẹ đã cho con mở mắt chào đời. Giả như suốt đời không biết cha mẹ ruột con là ai, thì con cũng thầm cầu mong cho cha mẹ được bình an hạnh phúc. Con thiết tha mong những người làm cha mẹ xin đừng phá thai, đừng ruồng bỏ những thiên thần bé bỏng của mình. Với con, mẹ mãi là người mẹ của con. Bây giờ con đang được “mẹ” Nguyệt (Trần Thị Nguyệt, 38 tuổi; ngụ phường Long Trường, quận 9) làm thủ tục để nhận con. Mẹ Nguyệt sẽ thay mẹ chăm sóc và yêu thương con. Nếu có giây phút nào đó mẹ chạnh lòng sám hối ăn năn, hoặc lương tâm mẹ dày vò cắn xé, xin mẹ nhớ rằng con luôn tha thứ cho mẹ.

Mẹ ơi, nếu không có cô Duyên và mẹ Nguyệt chắc con khó lòng sống xót. Mẹ Nguyệt kể rằng: “Khi nghe tin cháu bé bị bỏ rơi, tôi đã vội vào bệnh viện làm thủ tục để xin được nhận nuôi. Cháu bé thật kháu khỉnh, nhìn chẳng khác gì thiên thần.” Trên đời còn nhiều người tốt lắm mẹ ạ! Từ đây cuộc đời con dẫu không có cha mẹ ruột nhưng với con, mẹ Nguyệt luôn là người mẹ thứ hai thật tuyệt vời. Cuộc sống của một công nhân như cô Duyên và mẹ Nguyệt tuy vất vả, nhưng vì tình thương và lòng nhân ái, họ đã mở rộng vòng tay đón lấy một người con đáng yêu này. Rồi con sẽ lớn lên, thiên thần của mẹ sẽ cố gắng trở thành một người thật tốt. Mẹ yên tâm, con sẽ sống hết mình để trả công ơn trời biển mà cha mẹ đã sinh ra con, và mẹ Nguyệt đã yêu thương nuôi nấng con.

Là “thiên thần” bị bỏ rơi, con đau đớn vô cùng, con bị quăng ném vào vùng nguy hiểm, mẹ ơi! Con khát mong mỗi cha mẹ xin đừng đối xử tệ hại với đứa con còn non nớt của mình. Chúng con cần lắm một gia đình, cần lắm bàn tay yêu thương của cha mẹ, cần lắm được làm người và được lớn lên.

Chào người mẹ kính yêu ở phương trời xa,

Con của mẹ, “thiên thần”bị bỏ rơi!

Thủ Đức, 26-06-2015

(Phạm Đình Ngọc, xin được thay lời để nói lên tâm sự của một em bé bị bỏ rơi)

(dongten.net 27.06.2015)

Exit mobile version