Mỗi một giây phút qua đi trong cuộc sống của chúng ta phải chăng không là một món nợ với mọi người? Có giây phút hiện hữu nào không nằm trong dây chuyền của tình liên đới?
Tất cả mọi người trên thế giới này ít hay nhiều, trực tiếp hay gián tiếp đều tham dự vào cuộc sống của tôi, sự sống còn của tôi, định mệnh của tôi, tất cả những gì tôi có, tất cả những gì tôi đắc thủ được và ngay tất cả những gì tôi có thể trao ban cũng đều có liên hệ đến người khác.
Có những người thân và người bạn hữu giúp tôi sống hạnh phúc đã đành, mà ngay cả những người tôi cho là kẻ thù của tôi cũng đang giúp tôi cách nào đó.
Tình yêu bao bọc tôi dạy tôi biết sống yêu thương.
Lòng ganh tị của những người xung quanh cũng là một thách đố luôn thúc giục tôi cố gắng vươn lên hơn.
Lòng quảng đại của những người xung quanh nâng đỡ tôi, những nỗi khổ đau của những người xung quanh cũng mời gọi tôi sống quảng đại hơn.
Tôi nhận lãnh rất nhiều, nhưng tôi cũng được đòi hỏi không ngừng chia sẻ. Những người có lòng tốt trao ban cho tôi không ít. Họ trao ban cho tôi sự thách đố để sống cao thượng hơn. Ai đó đã nói thật chí lý: “Không có ai nghèo nàn đến độ không có gì để trao tặng cho ta”.
Thiên Chúa tạo dựng mỗi người cho chính nó, nhưng con người chỉ có thể sống cho ra người khi nó biết sống cho tha nhân mà thôi.
Như vậy, bất cứ một người nào cũng đều đóng góp cho sự trưởng thành của tôi, cho niềm hạnh phúc của tôi. Ðó không là lý do để tôi biết ơn hay sao? Ðó không là lý do để tôi sống bao dung hay sao?Lạy Chúa, yêu thương những người bạn hữu và những người làm phúc cho chúng con quả là chuyện dễ làm. Nhưng yêu thương những kẻ hãm hại chúng con cách này hay cách khác là điều ngược lại với khuynh hướng tự nhiên của con người.
Xin giúp chúng con thắng vượt được lòng ích kỷ, sự thù hận trong tâm hồn chúng con, để chúng con luôn có cái nhìn tích cực về mọi người và đủ can đảm để sống tình liên đới, sự khiêm nhượng, lòng cảm mến vơi mọi người. Amen.
Cát Biển