Mù thiêng liêng

DHY Thuan - Mù thiêng liêng

Mc 10, 46-52; Hc 42, 15-25

Thân xác con người của chúng ta thật yếu đuối. Chỉ cần một phần thân thể bị đau nhức, bệnh hoạn, bất toàn, cả thân xác cũng bị ảnh hưởng. Bài Phúc Âm hôm này nói đến việc Chúa chữa lành một người mù. Mù là một tật bệnh gây đau khổ cho người nào mắc phải. Người mù không thể trông thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên, không thấy sinh hoạt và hình ảnh của người khác, và cũng không đọc được tin tức về xã hội, văn hóa cũng như về Giáo Hội để củng cố đức tin. Nếu một người bình thường “mù chữ”, không đọc ược sách báo đã cảm thấy khó chịu, đau khổ, một người mắc bệnh mù lại càng cảm thấy đau khổ và bực bội hơn. Thử bịt mắt lại trong vòng chỉ 15 phút thôi, chúng ta sẽ có kinh nghiệm sống trong tăm tối khốn khổ như thế nào.

Mù tự nhiên thể xác đã nặng nề như vậy, huống hồ là bị mù thiêng liêng. Đây là bệnh mù củanhững người không có đức tin hoặc thiếu đức tin. Người ngoại giáo không thể hiểu được việc Chúa Giêsu ngự trong Nhà Tạm, cũng không thể hiểu người giáo dân vào nhà thờ cầu nguyện như thế nào. Chỉ những người có đức tin mới hiểu được tại sao phải cầu nguyện và việc Chúa Giêsu ngự trong phép Thánh Thể.

Ngày kỷ niệm và kính Phép Thánh Thể càng tới gần, chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta có đức tin mạnh mẽ vào phép Thánh Thể, một mầu nhiệm khó hiểu, nhưng là mầu nhiệm tình yêu, tình yêu bao la Chúa dành cho con người. Hằng ngày chúng ta tham dự thánh lễ, được rước chính Mình Thánh Chúa làm của ăn thiêng liêng để tăng triển đời sống đức tin của mình. Thánh Thể thật gần gũi trong đời sống, nhưng Thánh Thể vẫn luôn là một “mầu nhiệm đức tin” như câu tuyên xưng của linh mục sau khi đọc phần truyền phép, hóa bánh và rượu trở thành Mình và Máu của Chúa Kitô. Và đứng trước mầu nhiệm cao cả này, tất cả chúng ta chỉ còn biết bày tỏ niềm tin tuyệt đối vào việc Chúa đã chết, sống lại và sẽ ngự đến: “Lạy Chúa, chúng con loan truyền việc Chúa chịu chết, và tuyên xưng việc Chúa sống lại, cho tới khi Chúa lại đến”.


Đây là một lời tuyên xưng thật ý nghĩa nói lên tình thương và quyền năng của Thiên Chúa. Ngài đã chết vì yêu thương con người, cứu con người khỏi quyền lực của ma quỷ. Ngài sống lại để ban cho con người cuộc sống mới. Ngài sẽ trở lại để đem con người vào hưởng hạnh phúc vĩnh cửu với Ngài. Và giữa thời gian hiện tại với ngày Chúa trở lại, Mình Thánh Chúa là sự hiện diện liên tục của Ngài ở trần gian và đồng thời là lương thực thiêng liêng giúp chúng ta sống đức tin một cách sung mãn. Vì thế, sống đức tin không chỉ giới hạn trong thánh lễ, nhưng phải được thực hiện trong cả ngày sống, trong cả cuộc đời. Nói rõ hơn, sống đức tin là sống mầu nhiệm tử nạn và phục sinh của Chúa Kitô trong cuộc đời của mình. Chứ không phải chỉ là lời tung hô ngoài môi miệng.


Cách đây khoảng 60 năm, ở tại Viterbo, gần Roma, có một linh mục dâng lễ hằng ngày ở đó nhưng lại hay nghi ngờ không biết Chúa Giêsu có thực sự ngự trong hình bánh khi truyền phép không. Một hôm, Chúa thương vị linh mục đó và đã tỏ cho thấy một cách tường tận chính Ngài ngự trong hình bánh. Đến phần rước lễ, vị linh mục bẻ Mình Thánh ra. Lập tức, Máu Thánh Chúa từ tấm bánh được bẻ cứ chảy ra liên tục, tràn xuống ướt cả khăn thánh và khăn bàn thờ. Ngài vội sai người đến Tòa Giám Mục ngay để mời Đức Cha đến chứng kiến. Khi Đức Giám Mục đến nới, vị linh mục thú nhận trước đây ngài dâng lễ một cách hồ nghi, không biết Chúa có thật sự hiện diện trong hình bánh không, và bây giờ phép lạ này đã xảy ra. Sau khi hiểu rõ đầu đuôi, Đức Cha mời gọi tất cả mọi người làm việc đền tạ, xin Chúa tha lỗi cho vị linh mục và cho tất những ai hồ nghi về phép Mình Thánh. Ngài tổ chức rước kiệu Mình Thánh cách trọng thể. Thế rồi Máu Thánh không chảy ra nữa… Cha đã đến đây hành hương. Nhà thờ này luôn luôn đông người đến để đền tạ và dự lễ. Khăn bàn thờ và khăn thánh có Máu Thánh hiện vẫn còn giữ tại Viterbo.


Lại có chuyện vào năm 1263, tại thành Bolsena gần Roma, có một linh mục làm lễ ở nhà thờ kính Bà Thánh Cristina. Ngài hồ nghi về phép Thánh Thể. Một lần kia, sau khi vừa truyền phép, rượu trong chén đỏ ra như máu sôi trào ra rơi xuống bàn thờ. Linh mục sai người mời Đức Giáo Hoàng Urbano IV đến và chứng kiến tận mắt. Chính vì vậy, Ngài đã quyết định lập lễ kính Mình Thánh Chúa năm 1264 và còn lưu truyền cho đến ngày nay.


Trong thánh lễ hôm nay, chúng ta xin Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng hằng yêu thương, mở mắt đức tin của chúng ta, để chúng ta nhận biết chắc chắn Ngài đang ngự thật trong phép Thánh Thể trên bàn thờ. Cũng xin Ngài giúp cho mỗi người chúng ta biết sống mầu nhiệm đức tin không chỉ ở trong thánh lễ nhưng trong suốt cả cuộc sống, để Chúa không chỉ ngự trong Nhà Tạm nhưng luôn ở trong chúng ta, đồng hành với chúng ta, và giúp chúng ta can đảm làm chứng cho mọi người biết rằng Chúa đã chết và sống lại vì yêu thương chúng ta, yêu thương mọi người. Amen.

ĐHY F.X Nguyễn Văn Thuận

Exit mobile version