Lạy Thầy Nhân Lành, Con Phải Làm Gì Để Được Sống Đời Đời???

laythay - Lạy Thầy Nhân Lành, Con Phải Làm Gì Để Được Sống Đời Đời???

Nhân chuyến hành hương Trung Tâm Thánh Mẫu Lộ Đức vào năm 18 tuổi, khi cầu nguyện trước Hang Đá Đức Mẹ, tôi cảm nhận Tiếng Gọi bước vào cuộc sống hoàn toàn trao hiến cho tha nhân.


Đằng đẵng mấy năm trời sau biến cố ấy, tâm tư tôi cứ quanh quẩn ý nghĩ phân vân giữa các chọn lựa:

– Sống độc thân thánh hiến giữa đời??? – Đi tu trong một Hội Dòng???

Suy tư hoài nhưng lại không biết hỏi ý kiến ai! Lúc ấy tôi đã có việc làm tôi yêu thích với lương bổng hẳn hoi. Vậy chẳng lẽ phải nghỉ việc, mất tiền lương để giúp đỡ gia đình và xa lìa Cha Mẹ cùng bạn bè thân yêu sao??? Liệu tôi có đủ can đảm để dứt khoát ra đi về một phương trời vô định, hướng đến một tương lai mập mờ chăng??? Từ bỏ tất cả cho Một Đấng mà tôi không biết rõ bao nhiêu: Đấng ấy là Đức Chúa GIÊSU KITÔ???

Thật ra tôi có nghe nói đến Ngài trong giờ giáo lý và trong Thánh Lễ Chúa Nhật. Nhưng rất xa vời! Tôi suy tư rồi tôi quên mất, tuy vẫn tiếp tục đặt câu hỏi:

– Lậy Chúa, Chúa muốn gì nơi con??? Chúa muốn con làm gì để bày tỏ lòng con kính mến Chúa???

Điều đáng chú ý là vào thời kỳ ấy, tôi đã đặt trọn niềm tin tưởng nơi Đức Mẹ MARIA mà tôi cầu nguyện không ngừng với Tràng Chuỗi Mân Côi. Tôi cũng có lòng mộ mến cách riêng thánh nữ Têrêxa Hài Đồng GIÊSU. Tôi liền khẩn khoản xin Các Ngài đến trợ giúp hầu tôi tìm ra giải đáp cho các vấn nạn cuộc đời tôi. Ước nguyện của tôi là trở thành nhà truyền giáo đi đến một xứ sở xa xôi để mang sứ điệp Tin Mừng cho những ai chưa bao giờ nghe nói về Đức Chúa GIÊSU KITÔ.

Nhưng ai có thể soi sáng cho tôi đây??? Một ngày, tôi bỗng đến bấm chuông cửa một tòa nhà lớn và xin gặp một nữ tu. Tôi giải thích cho Chị biết lý do cuộc viếng thăm bất ngờ của tôi. Tôi ngỡ ngàng ngạc nhiên trước thái độ tiếp rước nhã nhặn thân tình của Chị. Chúng tôi cùng nhau trò chuyện và Chị bảo tôi cứ trở lại gặp Chị khi nào muốn.

Vì nhà tôi ở cách xa nơi chỗ làm việc và việc di chuyển trong mùa đông gặp nhiều khó khăn, Chị liền đề nghị tôi đến trọ nơi Ký Túc Xá do Các Nữ Tu điều khiển. Tôi chấp thuận đến trọ ở đây để đi làm và chỉ trở về nhà Cha Mẹ vào cuối tuần.

Từ từ cuộc sống nơi Ký Túc Xá cho tôi cơ hội tiếp xúc thật gần và làm quen với nếp sống tu trì của Các Nữ Tu. Tôi tiếp tục suy tư về đời tu mà tôi từng tưởng tượng.

Cho đến một ngày, tôi quyết định nghỉ việc và xin gia nhập Hội Dòng Nữ Tử Thánh Giá Paris, một Hội Dòng hoạt động tông đồ, phù hợp với ước nguyện truyền giáo của tôi.

Thời gian đầu của cuộc sống tu trì không phải là không có khó khăn. Cắt đứt mối quan hệ với gia đình và sống lệ thuộc với các nữ tu khác đang thụ huấn như tôi. Chúng tôi cùng tiến đến một cuộc sống quy hướng trọn vẹn về Đức Chúa GIÊSU KITÔ trong một bầu khí cầu nguyện trang nghiêm sốt sắng.

Vào thời kỳ đó, kỷ luật đời tu còn khắt khe với nhiều ngăn cấm. Đó là thời trước Công Đồng Chung Vatican II (1962-1965). Rất may là Công Đồng thổi luồng khí mới khiến chúng tôi hiểu rằng đời tu không phải là cuộc trốn chạy thế gian cũng không xây nền trên các cấm đoán. Điều này giúp tôi khám phá mỗi ngày một sâu đậm hơn tình yêu tôi dành cho Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng đã chết và sống lại vì chúng ta và cho chúng ta.

Thời gian tuần tự trôi qua với những sứ vụ và nơi chốn hoạt động tông đồ khác nhau. Giờ đây tôi bước vào tuổi nghỉ hưu nghề nghiệp. Rồi vì lý do sức khoẻ suy giảm, tôi đến sống tại Cộng Đoàn dành cho các nữ tu cao niên. Tôi cống hiến sức lực còn lại để phục vụ Các Chị Em đau yếu liệt giường và dành trọn thời giờ cho việc cầu nguyện. Tôi kết hiệp mật thiết với Chúa và xin Chúa giúp tôi sống những ngày cuối đời trong an bình thanh thản.

Trước khi kết thúc, tôi mạn phép gởi đến các bạn trẻ thế hệ hôm nay đôi lời chân tình:

– Nếu Đức Chúa GIÊSU KITÔ gọi bạn thì Ngài sẽ tìm cách làm cho bạn nghe Tiếng Ngài. Điều quan trọng là bạn lắng nghe Tiếng Ngài. Hãy mở rộng đôi tai và tâm lòng bạn. Như với người thanh niên giàu có xưa, Ngài cũng nói với bạn: ”Hãy bán tài sản của con và đem cho người nghèo .. rồi đến đây theo Thầy” (Matthêu 19,21). Đây chính là lúc quyết liệt để làm một chọn lựa sinh tử. Theo Đức Chúa GIÊSU KITÔ là tự để cho mình được dẫn dắt, là tiến bước trong tin tưởng nơi Đấng đã Kêu Gọi, để lớn lên và làm cho người khác lớn lên dưới cái nhìn yêu thương của Chúa.

– Hãy đặt trọn niềm tin tưởng vào THIÊN CHÚA mọi nơi và mọi lúc. Nếu Chúa gọi bạn thì Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn, ngay trong những hoàn cảnh thử thách cam go nhất. Theo Chúa tức là học yêu như Chúa yêu. Trong đời sống tu dòng, bạn không bao giờ đơn độc. Đức Chúa GIÊSU KITÔ luôn luôn ở bên cạnh như người bạn thân tín trung thành nhất và luôn luôn hỗ trợ bạn. Thiên Thần Bản Mệnh cũng sẽ không bao giờ lìa xa bạn, ngay trong những lúc hỗn độn xao xuyến nhất!!!

… Khi ấy, một người hỏi Đức Chúa GIÊSU: ”Lạy Thầy Nhân Lành, con phải làm gì để được sống đời đời?” Đức Chúa GIÊSU trả lời: ”Sao anh gọi Thầy là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình THIÊN CHÚA. Anh đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: ”Lạy Thầy, những điều đó con đã giữ từ thưở nhỏ”. Bấy giờ Đức Chúa GIÊSU chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: ”Anh chỉ còn thiếu một điều là anh hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và anh sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Thầy”. Nhưng người ấy nghe những lời ấy, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó, Đức Chúa GIÊSU nhìn chung quanh và bảo các môn đệ rằng: ”Những người giàu có khó vào Nước THIÊN CHÚA biết bao” (Máccô 10,17-30).

(”La Vie diocésaine de Soissons”, Diocèse de Soissons, Laon et Saint-Quentin, Décembre 2015, No 12, trang 321-324)

(Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt, RadioVaticana 03.02.2016)

Exit mobile version