Khi người ta tán tận lương tâm

Vào buổi chiều “định mệnh”, Đức Tổng Giuse Ngô Quang Kiệt tham dự cuộc họp với những nhà lãnh đạo Hà Nội để giải quyết chuyện đất cát Nhà Nước đang mượn của Giáo Hội. Buổi chiều hôm ấy tưởng chừng như mọi chuyện ổn thỏa thấu tình đạt lý nhưng rồi buổi chiều hôm ấy lại đi vào lịch sử với câu nói bị cắt xén của vị Tổng Giám Mục Giáo Phận Hà Nội.

Một người có ăn có học và có lương tâm như Đức Tổng Giuse kính yêu của hàng vạn con tim Công Giáo Việt Nam chắc có lẽ không bao giờ vào không bao giờ phát biểu nửa vời như câu nói bị cắt xén. Là người Việt Nam máu đỏ da vàng chẳng lẽ Ngài không có một chút cảm gì với vận mạng, với danh dự của đất nước sao để rồi ăn nói theo kiểu bị cắt xén tâm tình của một người yêu nước thương dân thật sự.

Thế nhưng mà, đối diện với những người tán tận lương tâm và bán lương tâm với giá rẻ mạt đã làm thay đổi mọi sự. Trắng thành đen, đen thành trắng để rồi chà đạp một người công dân yêu nước, một vị mục tử kính yêu của hàng vạn con tim.

Và rồi, mới đây, cũng với luận điệu của những con người tán tận lương tâm như trước kia, họ đang dồn Đức Giám Mục Phaolô Giáo Phận Vinh vào thế bí với văn thư của Ngài trước tình trạng ô nhiễm môi trường. Lần này giấy trắng mực đen hẳn hoi thì họ lại tìm cách hiểu ngược lại tâm tình của vị chủ chăn đáng kính và lại cũng tìm cách đi miệt thị.

Cũng vậy, với một công dân yêu nước và với tâm tình của một người có ăn có học và là mộc bậc tu trì lâu năm thì Đức Cha Phaolô không bao giờ phát biểu gây mất đoàn kết, gây chia rẽ như giọng điệu của những kẻ tán tận lương tâm kết án Ngài.

Nghe, nhìn thấy những cung giọng xem ra đạo đức, xem ra yêu nước của những kẻ tán tận lương tâm sao mà thương quá ! Chẳng lẽ vì vài đồng bạc, chẳng lẽ vì cái lợi trước mắt mà người ta lại chấp nhận đánh đổi sự thật, đánh đổi lương tri sao ?

Với những kẻ hồ đồ, những kẻ ác thì họ muốn nói gì nói, muốn làm gì làm cộng thêm quyền lực và vũ khí. Thế nhưng, thực tâm họ, khi nhìn lại, khi diện đối diện với tiếng nói lương tâm họ có can đảm làm những điều mà họ đang luận tội Đức Giám Mục Phaolô chăng ?

Nhìn những khuôn mặt xem ra khả ái trước màn ảnh nhỏ nhưng không ngờ đàng sau họ là tâm tà, tâm không thiện và tâm ác. Không biết đêm về, họ có nghĩ đến ngày mai, nghĩ đến đời sau, nghĩ đến con cháu và dòng tộc họ hay không ? Họ vẫn có tự do lựa chọn để không viết một bài báo khi lương tâm bị tráo trở, họ vẫn có tự do để không phát biểu trái với tiếng nói lương tâm tự đáy lòng mình.

Không biết rằng họ có hổ thẹn với người thân hay hổ thẹn với đấng sinh thành của họ khi họ bịa đặt và bóp méo sự thật hay không ? Một khi lương tri đã bị méo mó thì không chỉ họ mà con cái họ cũng sẽ ảnh hưởng hay sở hữu lương tri bị méo mó như họ. Và, khi xã hội có quá nhiều người tán tận lương tâm thì hậu quả như thế nào ắt mọi người quá biết.

Nhìn những khuôn mặt đó, nhìn những con người đó lòng tôi lại chạnh thương hay nói cách khác là đáng thương cho một lương tâm bị gặm nhắm, bị xé nát vì đồng tiền, vì danh vọng. Thương hơn là giận, cầu nguyện hơn là nguyền rủa để rồi lại cứ lặng lẽ và âm thầm cầu nguyện cho họ được thay lòng đổi dạ. Vẫn tin vào quyền năng của Chúa và đặc biệt ơn Chúa Thánh Thần xuống trên những người đó để thức tỉnh tiếng nói lương tâm đã chết trong lòng họ.

Ôi Thần Linh Thánh Ái, xin mở rộng lòng con, xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí : ơn an bình.

Xin Chúa cho lương tâm của họ thức tỉnh để họ đừng bao giờ giết hại người vô tội và nhất là giết hại anh chị em đồng loại của họ nữa.

HM

Exit mobile version