2. Trước hết chúng ta lưu ý bốn nét đặc trưng của cộng đoàn Dân Chúa là (a) chuyên cần nghe các tông đồ giảng dạy, (b) luôn luôn hiệp thông với nhau, (c) siêng năng tham dự thánh lễ, và (d) cầu nguyện không ngừng. Đó là gốc rễ của mọi cộng đoàn Dân Chúa. Cộng đoàn Giêrusalem sống như vậy nhờ ơn Chúa Thánh Thần, dưới sự hướng dẫn của các tông đồ. Cộng đoàn Dân Chúa khác với các tập thể nhân loại tự nhiên vì được Chúa Thánh Thần soi sáng và thêm sức. Chúng ta đừng coi xứ họ như một tập thể thuần túy nhân loại hoặc nửa này nửa kia. Chúng ta mang trong mình nhiều yếu tố của môi trường, có những điều tốt đẹp nhưng cũng có những điều không phù hợp với tinh thần con cái Thiên Chúa. Nhờ ơn Chúa Thánh Thần, chúng ta cố gắng cùng nhau xây dựng cộng đoàn xứ họ thành gia đình của Thiên Chúa, nhờ Lời Chúa và các bí tích, nhờ Hội Thánh hướng dẫn. Đặc biệt thánh lễ là lúc chúng ta họp nhau thành gia đình của Thiên Chúa, cùng được đón nhận Lời Chúa và Mình Máu Đức Kitô, chúng ta trở nên thân thể Đức Kitô, trong đó mỗi người là một chi thể. Chúng ta cần tránh tất cả những gì gây chia rẽ, để được như Chúa Giêsu dạy: “Người ta cứ dấu này mà nhận biết anh em là môn đệ Thầy: anh em yêu mến nhau.”
3. Thứ đến chúng ta lưu ý ba điểm là hoa trái của cộng đoàn Dân Chúa: (a) Các tín hữu ca tụng Thiên Chúa, (b) các tín hữu được toàn dân thương mến, và (c) Chúa cho được mỗi ngày có thêm những người được cứu độ. Ca tụng chứ không ca thán: đôi khi có người chỉ để ý đến những khó khăn, những thiếu sót, mà quên đi bao nhiêu điều tốt đẹp Chúa đang thực hiện cho mỗi người cũng như cho cộng đoàn. Các xứ họ của chúng ta có được toàn dân thương mến chưa? Nhờ ơn Chúa, nhiều xứ họ đã cho thấy chúng ta đoàn kết với nhau, phục vụ nhau với tinh thần hi sinh, nên được nhiều người bên ngoài Hội Thánh quý mến và ngay cả cảm phục. Tuy nhiên chúng ta phải cố gắng không ngừng để được “toàn dân thương mến”. Mỗi ngày cộng đoàn xứ họ chúng ta có thêm những người được cứu độ không? Có thể nói là ít. Đức Thánh Cha Phanxicô nói Hội Thánh tăng trưởng không phải bằng cách chiêu mộ, nhưng bằng sức lan tỏa của niềm vui từ những người sống Tin Mừng. Theo ước nguyện của Chúa Giêsu, chúng ta phải là ‘muối đất’ và ‘ánh sáng thế gian’. Chúng ta không chỉ mong được rỗi linh hồn, nhưng còn trở nên những người thực sự loan báo niềm vui đích thực của Chúa, thế gian không ban phát được.
4. Các xứ họ trong giáo phận trước đây đã phải chịu nhiều thiệt thòi vì thiếu vắng những người dâng mình cho Chúa để loan báo Tin Mừng và phục vụ Dân Thánh. Đến nay, tuy chưa nói là đủ được, nhưng chúng ta cảm tạ Chúa vì đã có khá đông linh mục và tu sĩ nam nữ. Ngoài ra chúng ta có rất nhiều giáo dân hăng say và quảng đại trong các Hội đồng giáo xứ, các Ban Hành Giáo, các hội đoàn. Trong kỳ viếng thăm Giáo Hội Việt Nam vừa qua, Đức Hồng Y Bộ trưởng bộ Truyền giảng Tin Mừng cho các dân tộc của Tòa Thánh đã khen ngợi giáo dân Việt Nam siêng năng đến nhà thờ cầu nguyện và dự lễ, không những vào ngày Chúa Nhật mà cả vào những ngày thường. Chúng ta tin rằng với đức tin không ngừng được củng cố và canh tân, giáo phận chúng ta ngày càng góp phần tích cực và hiệu quả hơn vào công cuộc ‘bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống’ nơi mỗi xứ họ và cho toàn thể xã hội.
5. Nhờ lời cầu khẩn của Đức Mẹ Mân Côi và các thánh tử đạo Bắc Ninh, nguyện xin Thánh Tâm Chúa Giêsu luôn thương xót và che chở chúng ta.
Bắc Ninh, ngày 17.2.2015
Cosma Hoàng Văn Đạt
Giám Mục Giáo Phận Bắc Ninh