Hôm nay là ngày lao động Quốc tế. Ngày lao động Quốc tế này gợi lại cả một quá trình tranh đấu của giới thợ thuyền của Âu Châu vào đầu thế kỷ vừa qua. Từ những bất công xã hội, cuộc đấu tranh của giới thợ thuyền đã làm trồi dậy phẩm giá của con người và giá trị của sự cần lao….
Ðối với người Kitô, ngày Quốc tế lao động này gắn liền với con người của Thánh cả Giuse, quan thầy và gương mẫu của giới cần lao. Do đó ngày hôm nay đối với chúng ta phải là một ngày của suy tư và cầu nguyện. Suy tư về ý nghĩa và giá trị những công việc hằng ngày của chúng ta. Cầu nguyện cho mọi người biết nhận ra sự hiện diện và tác động và lời kêu mời của Chúa trong cuộc sống…
Trong lịch sử phát triển của loài người, bắt đầu từ khi loài vượn cổ xuất hiện biết cầm nắm, hái lượm dần tiến hóa thành người tinh khôn, người đứng thẳng và đến chúng ta loài người hiện đại. Loài người không ngừng lao động để cải tậo chính mình, sử dụng đôi tay để tạo ra những dụng cụ phục vụ đời sống, tạo ra lửa để nấu chín thực phẩm, thuần hóa thú nuôi, trồng trọt, cải tạo thiên nhiên, không còn ở những hang hóc mà biết xây dựng nơi trú ngụ.
Khi đã lo được cái ăn cái mặc, con người dần hoàn thiện về mặt văn hóa, lao động trí óc để sáng tạo nên những công trình vĩ đại như kim tự tháp, vạn lí trường thành…các phép tính, khám phá thiên nhiên. Nhờ lao động, con người dần đạt đến cuộc sống văn minh như hiện nay – con người đã trở thành loài thượng đẳng trên trái đất.
Ta có thể hiểu lao động là vận dụng sức mạnh tay chân hoặc trí óc thông qua công cụ lao động để cải tạo thiên nhiên nhằm mục đích tinh thần phục vụ con người. Chính nhờ lao động mà con người trd thành loài thượng đẳng và có cuộc sống văn minh như ngày nay. Tất cả mỗi người phải lao động nếu không sẽ trở thành kẻ vô công rỗi nghề không đóng góp gì cho bản thân, gia đình và xã hội.
Lao động là thước đo giá trị của con người. Lao động có nhiều hình thức: lao động xã hội, lao động công ích… Quá trình hình thành là khoảng thời gian để tạo ra một kết quả, một công việc. Hoàn thiện nhân cách là làm nên trọn vẹn phẩm chất của con người. Như thế ta có thể hiểu “lao động là quá trình hình thành và hoàn thiện nhân cách của con người” là vận dụng họat động chân chính của bản thân là khoảng thời gian để tạo ra trọn vẹn phẩm chất của con người.
Để có được một cuộc sống ấm no và hạnh phúc, con người phải trải qua rất nhiều vất vả lầm than qua công việc lao động. Lao động thường làm chúng ta mệt mỏi, phải đổ nhiều mồ hôi nước mắt, nhưng nhờ chính việc lao động lại giúp chúng ta kiến tạo cuộc sống tươi đẹp hơn và chúng ta cũng được cộng tác vào công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Hôm nay, Giáo Hội mừng kính một vị thánh là mẫu gương lao tác tuyệt vời mà mỗi người chúng ta được mời gọi để noi theo và nên thánh trong bổn phận của chính mình.
“Giuse trong xóm nhỏ điêu tàn…”
Bài hát hết sức thân thuộc mà chúng ta hay hát về Thánh Cả Gius. Đơn giản là vì công giáo Việt Nam nào mà thuộc nằm lòng bài thánh ca trên đây của cố linh mục Ðạo Minh, dòng thánh Giuse…. Tác giả đã sáng tác ca khúc trong giai đoạn đau thương của đất nước giữa hai thập niên 40 – 50 và cũng như thánh Giuse, đã ra đi âm thầm trong một cái chết vô cùng bí ẩn sau ngày thay đổi chế độ.
Lời ca đơn sơ xuất phát từ cuộc sống lam lũ qua mọi thời đại của người Việt Nam. Nhưng tâm tình đó lại càng hợp với hoàn cảnh sống của người Việt Nam hơn bao giờ hết. Với khẩu hiệu lao động là vinh quang… dường như sau năm 1975, người Việt Nam nào cũng đã hơn một lầm mồ hôi nhễ nhại với cây cuốc, cái cày hoặc còng lưng trên chiếc xích lô đạp…
Phải miệt mài lao động, vất vả làm ăn, và phải gặp rất nhiều khó khăn, thánh Giuse mới có thể giúp gia đình ổn định kinh tế và vợ con được cơm no áo ấm. Mặc dầu việc chi tiêu của thánh gia rất đơn giản, nhưng là một trụ cột trong gia đình, chắc là thánh Giuse đã phải ưu tư rất nhiều để cùng với Đức Mẹ chăm sóc chu đáo cho Giêsu. Với tình yêu và trách nhiệm của người cha, người chồng, thánh nhân chẳng ngại khó khăn, không nản lòng trước biết bao khó nhọc của nghề thợ mộc. Ngài đã miệt mài cần mẫn lao động vất vả để kiếm tiền nuôi sống gia đình.
Ta cảm thấy gần gũi với thánh Giuse, vị thánh được mệnh danh là người công chính, nhưng đồng thời cũng là con người thinh lặng nhất trong Phúc Âm. Có rất nhiều thứ thinh lặng. Thinh lặng của những người câm điếc, bị trói buộc trong bất lực tự nhiên của mình. Thinh lặng trong cô đơn buồn chán. Thinh lặng trong căm thù oán ghét. Thinh lặng trong khép kín ích kỷ. Thinh lặng trong kiêu hãnh trước đe dọa, thử thách…
Thánh Giuse đã thinh lặng trong tinh thần chấp nhận và chiêm niệm. Trong cuộc sống âm thầm tại Nagiaréth, thánh Giuse đã thinh lặng để chiêm ngưỡng mầu nhiệm nhập thể kỳ diệu trong con người của Chúa Giêsu. Cuộc đời của thánh Giuse đã bắt đầu bằng một giấc mơ để rồi tiếp tục trong một giấc mơ triền miên. Nhưng đây không phải là một giấc mơ của mộng ảo phù du, mà là một giấc mơ trong chiêm niệm về hiện thực…
Trong sự thinh lặng chiêm niệm ấy, từng biến cố nhỏ của cuộc sống đã mang nặng sự hiện diện và tác động của Thiên Chúa.
Thánh Giuse cũng muốn chia sẻ mọi khó nhọc với chúng ta. Ai ai cũng muốn cuộc đời ấm êm, sẵn sàng lao động để xây dựng một cuộc sống bình an sung túc. Trong khốn khó của phận người, chúng ta hãy đến cùng Giuse để ngài chia vơi nỗi khốn cùng của chúng ta, để ngài nài xin Thiên Chúa cho ta lấy lại sức để bước tiếp trên đường đời. Nhờ vị thế uy quyền của thánh Giuse trước nhan thánh Chúa, lời khẩn nguyện của chúng ta sẽ được Thiên Chúa nhận lời và ban cho ta muôn vàn ân phúc.
Thánh Giuse Thợ có thể giúp chúng ta tham dự một cách sâu xa vào mầu nhiệm tạo dựng ấy. Ðức Giáo Hoàng Piô XII đã nhấn mạnh đến điều này khi nói, “Thần khí chan hòa trên bạn và mọi người phát xuất từ con tim của Ðấng vừa là Thiên Chúa vừa là con người, Ðấng Cứu Ðộ trần gian, nhưng chắc chắn rằng, không người lao động nào được thấm nhuần thần khí ấy một cách trọn vẹn và sâu đậm cho bằng cha nuôi của Ðức Giêsu, là người sống với Ngài một cách mật thiết trong đời sống gia đình cũng như làm việc. Do đó, nếu bạn ao ước muốn đến gần Ðức Kitô, một lần nữa chúng tôi lập lại rằng, ‘Hãy đến cùng Thánh Giusè”
Chớ gì trong mọi công việc lao động làm ăn, chúng ta luôn bắt chước thánh Giuse ân cần làm việc trong tin tưởng vào Thiên Chúa quan phòng. Để sau khi lao động hết mình, với lòng tin yêu lớn lao, chúng ta cũng được Thiên Chúa trao ban phần thưởng lớn lao là hạnh phúc Nước Trời. Bởi lẽ một người thợ biết phó thác mọi công việc mình làm thì xứng đáng đón nhận niềm vui ấy. Cho dẫu cuộc sống chúng ta còn nhiều long đong cơ cực, nhưng noi gương thánh Giuse là vị thánh miệt mài lao động với tất cả tình yêu, chúng ta sẽ nhận được sức mạnh để lướt thắng mọi gánh nặng của cuộc đời.
LUÔN LUÔN LẮNG NGHE – LUÔN LUÔN THẤU HIỂU & LUÔN LUÔN THI HÀNH
Vô tình, thấy trên mạng có dòng chữ : “Always listening, always understanding”. Học lớp 3, trường cháy, cô giáo chết làm sao có thể hiểu được dòng chữ này. Thế là đi hỏi những người hiểu biết, họ mới dịch là : “Luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu”. Và khi nghe dịch như vậy thì nhớ đây là slogan, đây là khẩu hiệu của một công ty bảo hiểm.
Thật sự mà nói, ở đâu thì có thể nói nhưng ở Việt Nam ta, cái chuyện hưởng bảo hiểm e rằng hơi bị khó vì quá nhiều thủ tục nhiêu khê. Có người nói vui : “Luôn luôn lắng nghe, lâu lâu mới hiểu”.
Quả thế, luôn luôn lắng nghe và lâu lâu mới hiểu hay hiểu sai hay không chịu hiểu hay luôn luôn thấu hiểu nó biểu lộ một trạng thái của một con người, một khẩu hiệu của sự thờ ơ, một trạng thái nửa vời. Nếu đúng và đầy đủ là “luôn luôn lắng nghe – luôn luôn thấu hiểu – luôn luôn thực hành”. Anh nghe người khác, anh hiểu người khác mà anh không đem ra thực hành thì quả là quá tệ ! Chuyện cần là thực hành.
Ông bà xưa có câu : “Cá không ăn muối cá ươn. Con cưỡng cha mẹ trăm đường con hư”.
Câu nói ngàn đời không phai và không sai.
Cha mẹ nào mà không thương con cái. Chính vì thương nên mới dạy con và chỉ đường cho con đi. Nếu như con không nghe lời cha mẹ và cưỡng lại lời cha mẹthì chắc chắn không sớm thì muộn sẽ hư đi.
Chúa Giêsu, Ngài là Đường – là Sự Thật và là Sự Sống để rồi Ngài dẫn con người con đường về với Chúa Cha. Nhiều và quá nhiều lần Ngài nhắc đến chuyện Lời : “Ai yêu mến Thầy thì giữ lời Thầy” hay là “Ai giữ Lời Thầy thì như người khôn xây nhà trên đá”, hay là “Ai giữ lời tôi chính là mẹ, là anh em tôi”.
Vâng ! Những ai nghe và giữ Lời của Chúa thì quả thật là người yêu mến, người không và là mẹ cũng như là anh em của Chúa.
Nhìn vào dòng chảy của lịch sử cứu độ, ta bắt gặp những khuôn mặt đã yêu mến, đã nghe và đã giữ Lời của Thiên Chúa.
Abraham : Ông đã tin và đã thực hiện Lời của Thiên Chúa. Khi Chúa mời gọi ông sát tế chính đứa con yêu của mình, ông đã thi hành. Thế nhưng rồi, đó chỉ là dấu chỉ mà Thiên Chúa thử thách ông. Qua việc giữ Lời đó, ông được gọi là Cha của những người tin.
Môsê : Người rao truyền Lời của Chúa và đã thi hành theo những gì Chúa nói và rồi ông đã dẫn dân qua khỏi sa mạc để đến vùng đất Hứa.
Hẳn ta còn nhớ khuôn mặt của Samuel.
Đức Chúa quyết định chọn gọi Samuel để thay thế dòng dõi Êli, vốn đã ra hư hỏng. Samuel nghe tiếng Đức Chúa gọi vào thời “lời Đức Chúa thì hiếm và thị kiến cũng không hay xảy ra” (3,1). Hơn nữa, vì “Samuel chưa biết Đức Chúa và lời Đức Chúa chưa được mặc khải cho cậu” (3,7), nên cậu không dễ dàng nhận ra Đấng đang gọi mình là ai. Ba lần Đức Chúa gọi cậu, nhưng cậu lầm tưởng là tư tế Êli gọi mình. Sau lần gọi thứ ba này, cậu Samuel đã đến hỏi tư tế Êli và được ông chỉ cho cậu biết cách phải đáp lời ra sao trước tiếng gọi mầu nhiệm ấy (x. 3,9).
Đức Chúa tiếp tục gọi Samuel lần thứ tư một cách thân tình và dịu dàng như ba lần trước đó: “Samuel! Samuel!” (3,10). Lần này, Samuel đã thưa như lời tư tế Êli dạy: “Xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe” (3,10). Tuy nhiên, sau sự kiện này, Đức Chúa hằng ở bên Samuel và Lời Người đóng vai trò hết sức quan trọng trong cuộc đời Samuel, trở thành kim chỉ nam để ông sống và hướng dẫn dân Chúa, như lời Kinh Thánh nói: “Đức Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu” (3,19).
Hơn ai hết, Mẹ Maria là kẻ đầu tiên đã lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành khi Mẹ thưa: “Vâng, này tôi đây là nữ tỳ của Thiên Chúa, xin hãy thực hiện nơi tôi điều Ngài truyền”. Lời thưa “Xin vâng” của Mẹ Maria khai mở một thế giới mới của ơn cứu rỗi và của sự sống mới. Mẹ đã trở nên gương mẫu cho mọi người Kitô để lắng nghe và thực hành lời Chúa dạy, và mối phúc lắng nghe lời Chúa và sống thực hành cũng được mở ra cho tất cả mọi người thuộc mọi thời đại.
Chúa Giêsu không chê bỏ dây ruột thịt đã kết hợp Người với Mẹ Maria. Người biết phải cần đến bản tính nhân loại của Mẹ Người, nhờ đó, Người cứu độ loài người. Nhưng Người muốn cho chị này hiểu về hạnh phúc thật trước mặt Thiên Chúa, không hệ ở con ruột thịt dù nó có trong sáng cao thượng. Cũng thế, Chúa không đánh giá chúng ta theo phẩm chất trí thức dù có chói sáng, theo địa vị trong Giáo Hội, theo chức vụ lãnh nhận và theo vinh quang rạng rỡ của ta.
Đối với Người, chúng ta có giá trị nhờ chúng ta có biết lắng nghe lời Chúa, biết hăng say lãnh nhận sứ điệp của Người với lòng yêu mến chân thành, biết quảng đại thực thi lời Chúa hằng ngày, biết sốt sắng làm cho mọi người cảm nhận lời Chúa, biết trung thành tuân giữ lời Chúa dù gặp những lúc gian lao khó khăn cũng như những lúc được vui mừng thuận lợi. Chúng ta có giá trị nhờ ở thiện chí vững chắc và không ngừng bước theo con đường thánh giá của Chúa luôn luôn mở ra trước mắt của chúng ta ánh sáng phục sinh cho ta ở đời này cũng như ở trời cao. Chúng ta có giá trị nhờ thực thi bác ái với người thân cận, nhờ ở hiến thân phục vụ những đại nghĩa công chính, phục vụ người nghèo và người cùng khổ thuộc mọi giới.
Lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa – đây chính là cái giá phải trả để mua hạnh phúc thật, hạnh phúc Nước Trời. Nhưng làm thế nào để nghe được Lời Chúa, làm sao để kiên cường tuân giữ Lời Chúa giữa một môi trường luôn ầm ào với đủ thứ âm thanh khủng bố thính giác, với đủ thứ lo toan và mời mọc khiến lòng người không một phút lặng bình, với đủ thứ bậc thang giá trị khiến trí khôn không biết đâu mà chọn lựa ?
Vâng lời, các tông đồ đã bắt được rất nhiều cá
Tối hôm đó, các tông đồ hẹn nhau lên thuyền, ra biển đánh cá. Các ông là những ngư phủ chuyên nghiệp, nhưng đã thất vọng vì suốt đêm không bắt được con cá nào. Khi trời đã sáng, các ông đưa thuyền vào bờ và mọi sự đã sẵn sàng cho một ngày nghỉ: đưa thuyền vào bờ, lưới chài chuẩn bị di chuyển lên đất, mặt trời mọc lên làm cho nước biển nóng, đàn cá dã tìm cách trở về nơi trú, không còn rủ nhau bơi lội tung tăng để đi kiếm mồi nữa. Thì lúc nầy, “một người” đang đứng trên bãi biển “bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá (x. Ga 21,6). Khi kéo lưới vào bờ, lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách (x. Ga 21,11).
Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm (Cv 5,29)
Họ điệu các ông đến giữa Thượng Hội Đồng; vị thượng tế hỏi các ông rằng: “Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế mà kìa các ông đã làm cho Giêrusalem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi!” Bấy giờ ông Phêrô và các Tông Đồ khác đáp lại rằng: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm.” (Cv 5, 27-29)
Ngày hôm nay, có quá nhiều tiếng gọi của các giáo phái, của người phàm để rồi nếu không khéo, con người sẽ ngã theo những lời ngon ngọt đó. Đứng trước cơn bão tố của thông tin, của truyền thông, ta phải xin Chúa cho ta tỉnh táo để phân định những nguồn tin mà chúng ta nghe để rồi đâu là lời thật. Và, chắc có lẽ, mãi muôn đời, chỉ có Lời Chúa mới là kim chỉ nam cho đời chúng ta. Xin cho mỗi người chúng ta khi đối diện với Lời Chúa thì luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu và luôn luôn thi hành.
Lời Chúa mãi mãi là đèn soi cho cuộc đời chúng ta để rồi xin Chúa cho chúng ta có một tấm lòng rộng mở và con tim nhạy bén để nghe và nhất là giữ Lời Chúa trong cuộc đời chúng ta. Có như thế, khi nghe và giữ lời Thầy thì Thầy và Cha Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.
Huệ Minh