Năm nay 2016 Cha mừng ngân khánh Linh Mục. Nửa thế kỷ trôi qua đủ để Cha nhìn lại chặng đường quá khứ với tâm tình tri ân THIÊN CHÚA và bày tỏ niềm hạnh phúc trong cuộc đời Linh Mục.
Vào thời niên thiếu của tôi, người ta không nói đến vấn đề thức tỉnh Đức Tin hay thức tỉnh tinh thần truyền giáo, bởi lẽ, vào thời kỳ ấy, mọi chuyện ”đâu vào đó” nghĩa là tín hữu sống đạo nghiêm chỉnh. Tôi còn nhớ như in những kỷ niệm của thời thơ ấu vàng son. Chẳng hạn như Song Thân tôi quy định những buổi tối đọc kinh chung trong gia đình cho suốt cả năm; cuộc huy động vào buổi sáng Chúa Nhật hầu tất cả sẵn sàng đến nhà thờ đúng giờ tham dự Thánh Lễ; các buổi đi học giáo lý với các anh chị lớn của tôi. Sau cùng là chuyện làm chú giúp lễ. Và chính trong một lần tĩnh tâm của ban giúp lễ mà người ta hỏi tôi có muốn làm Linh Mục không. Nhưng câu hỏi đã có câu trả lời rồi, bởi lẽ trước đó, tôi từng ước mơ trở thành Linh Mục!
Sau khi kết thúc chương trình tiểu học, tôi gia nhập tiểu chủng viện. Khỏi cần dài dòng ai ai cũng có thể đoán được niềm vui vô bờ của tôi khi hân hoan khăn gói trở về gia đình vào mỗi kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh và Phục Sinh!!!
Năm 1959 tôi chính thức vào Đại Chủng Viện ở Bordeaux trong vòng 5 năm với thời gian bị gián đọan vì phải thi hành nghĩa vụ quân sự. Đó là thời cuối của chiến tranh Algérie. Đây cũng là thời kỳ diễn ra Công Đồng Chung Vatican II từ ngày 20-10-1962 đến ngày 8-12-1965. Các chủng sinh chúng tôi hăng say theo dõi các diễn tiến của Công Đồng và được khích lệ nhờ chứng tá của các Giám Mục thỉnh thoảng có dịp ghé thăm Chủng Viện.
Đây cũng là thời kỳ châm ngòi cho biến cố 1968 với các cuộc xách động đình công, xuống đường biểu tình tại thủ đô Paris của giới trẻ nói chung và giới sinh viên nói riêng. Cuộc nổi loạn kéo dài từ 1-5-1968 đến 13-7-1968, ban đầu tại Paris rồi lan rộng toàn nước Pháp. Trước đó, ban giám đốc đại chủng viện đã ngửi mùi và đã chuẩn bị trước cho chúng tôi. Nhưng thật ra tất cả chúng tôi đã không thể tưởng tượng được mức độ trầm trọng của biến cố 1968.
May thay trước biến cố 1968 chúng tôi đã có cộng đoàn đại kết Taizé do thầy Roger Schutz (1915-2005) thành lập từ năm 1940. Tháng 3 năm 1964, 4 chủng sinh chúng tôi trên chiếc xe nhỏ, trực chỉ Taizé để viếng thăm Các Cha Giáo trú ngụ trong vùng. Đúng là cuộc hít thở không khí trong lành! Chúng tôi gặp thầy Roger và được chứng kiến cung cách hành xử mới mẻ, một niềm vui rạng rỡ, một nền Phụng Vụ diễn tả niềm vui Phúc Âm, những điều mà chúng tôi hằng mong đợi.
Mùa hè năm sau tôi được mời sống một tháng trong nhóm Các Linh Mục làm việc tại Brizambourg để nếm hưởng trước các thực tại của sứ vụ Linh Mục đụng chạm rất gần với cuộc sống các tín hữu nơi miền quê. Kinh nghiệm mục vụ này nằm trong chương trình huấn luyện của Chủng Viện. Và ngày trọng đại đã đến. Ngày 13-2-1966 tôi được thụ phong Linh Mục tại Jonzac.
Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra sau đó. Tôi chỉ biết chắc một điều là phải lớn lên trong giao ước với Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh. Điều mà tôi vẫn cố gắng sống cho đến ngày hôm nay.
Trong vòng 50 năm tôi được thuyên chuyển đi đến nhiều nơi, phụ trách các công tác mục vụ khác nhau. Đặc biệt nơi những giáo xứ có các tín hữu đến từ các vùng xa đã giúp rộng mở cái nhìn và khích động tinh thần dấn thân phục vụ. Nhưng đâu đâu tôi cũng may mắn gặp được sự nâng đỡ của các tín hữu tỏ ra thật hạnh phúc vì là tín hữu Công Giáo.
Vào mỗi chặng đường thi hành thiên chức Linh Mục tôi đều gặp những con người khao khát được nhìn nhận, được kính trọng và được thông cảm. Qua sự kiện này Chúa Thánh Linh tiếp tục mở các cánh cửa. Tin Mừng được rao giảng bằng ngôn ngữ thường nhật. Nhưng nhất là Tin Mừng được truyền đạt bằng ngôn ngữ của Phụng Vụ, mặc khải suối nguồn sâu thẳm.
Dọc theo các chặng đường trải qua tôi gặp một Giáo Hội giản dị nhưng sống động. Giáo Hội chỉ có thể dựa trên ”Đấng có Lời ban sự sống đời đời”. Khi thấy nơi nào thiếu Linh Mục, tôi nghĩ đến câu Đức Chúa GIÊSU phán cùng thánh Phaolô tông đồ tại Côrintô: ”Đừng sợ! Cứ nói đi, đừng làm thinh, vì Thầy ở với con; không ai tra tay hại con được, vì Thầy có một dân đông đảo trong thành này”(Công Vụ 18,9-10).
Vậy chúng ta cùng sốt sắng cầu xin THIÊN CHÚA gởi các thợ gặt đến cho mùa gặt của Ngài cũng như các người gieo giống Phúc Âm.
… Đức Chúa GIÊSU đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền. Đức Chúa GIÊSU thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt. Bấy giờ Người nói với các môn đệ rằng: ”Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. Vậy các con hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”(Matthêu 9,35-38).
(”Église de mission”, Bulletin diocésain de LA ROCHELLE et SAINTES, 151è ANNÉE, No 10, Octobre 2015, trang 169)
(Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt, RadioVaticana 21.01.2016)