Dù con người bất tín bất trung, nhưng Thiên Chúa vẫn một lòng trung tín. Lời Thiên Chúa hứa với các tổ phụ, giờ đây Người thực hiện cách viên mãn: Dù là con một Thiên Chúa cũng không tiếc nhưng đã ban tặng cho con người. Thiên Chúa là tình yêu, nên Ngài không thể không yêu tạo vật của Ngài. Thiên Chúa là sự sáng, nên Ngài không thể để bóng tối làm chủ vũ trụ của Ngài.
Trong ngày cuối cùng của mùa Vọng trước lễ Giáng Sinh hôm nay, chúng ta được mời gọi suy niệm về lời chúc tụng của Giacaria trong ngày người con trai của ông là Gioan Tiền Hô chào đời. Lời chúc tụng này được Hội Thánh lặp lại hằng ngày trong giờ Kinh Sáng bởi tính cách đặc biệt quan trọng của nó. Lời kinh Benedictus diễn tả rõ công trình cứu chuộc mà Thiên Chúa đã chuẩn bị từ ngàn xưa cho con người, một lời kinh tràn ngập niềm vui của hồng ân Cứu Độ.
Chúc tụng Thiên Chúa. Bài ca của Giacaria được gọi là kinh Benedictus theo tiếng La tinh nghĩa là “chúc tụng”. Đây còn là bài ca tạ ơn Thiên chúa vì Chúa đã tín trung giữ lời hứa ban con một Ngài để cứu chuộc nhân loại khỏi cạm bẫy tội lỗi và sự chết.
Phần thứ nhất đó là lời chúc tụng của ông Giacaria, ông đã tóm gọn lịch sử cứu độ mà khởi đầu bằng biến cố Thiên Chúa kêu gọi ông Abraham. Ông ca khen chúc tụng Chúa đã đoái thương nhìn đến dân tộc của ông, dân tộc được tuyển lựa để rồi từ dân tộc này sẽ xuất hiện Vị Cứu Tinh cho toàn thể địa cầu. Ngài đến cứu muôn dân khỏi tội và sự chết.
Ông Giacaria bắt đầu chúc tụng Thiên Chúa bởi vì Chúa đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người (Lc 1, 68).Người đã thiết lập cho chúng ta một vị Cứu Tinh quyền thế từ dòng dõi nhà Đavít, tôi tớ của Người (Lc 1, 69), như Người đã dùng miệng các ngôn sứ của Người phán hứa từ ngàn xưa (Lc 1, 70).
Và ông mô tả những gì mà ơn cứu rỗi quyền năng này bao gồm:rằng Người sẽ giải phóng chúng ta khỏi tay địch thù và thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét chúng ta (Lc 1, 71).Ơn cứu rỗi này là kết quả, chẳng phải từ những nỗ lực của chúng ta, mà chính là bởi lòng thương xót nhân hậu của Thiên Chúa là Đấng nhớ lại Giao Ước thánh của Ngài và lời thề của Chúa với Ábraham, tổ phụ chúng ta (Lc 1, 72).Thiên Chúa là Đấng thành tín. Đây là nền tảng cho sự bình an của chúng ta.
Phần còn lại là lời chúc tụng, là lời mang sứ vụ mà ông nhắn nhủ cho con trai của mình là Gioan vừa mới chào đời. Con trẻ Gioan sẽ nên vị ngôn sứ cao cả, có sứ mạng khai đường mở lối cho Vị Cứu Tinh sẽ đến. Người con này sẽ giới thiệu Chúa Giêsu – Đấng mà muôn dân đang mong đợi theo lời hứa. Khi Đấng Cứu Tinh đến, người sẽ ban ơn cứu độ cho toàn thể dân tộc của ông và cho cả nhân loại của chúng ta hôm nay.
Ông Giacaria tiếp tục mô tả những gì trong lời thề của Thiên Chúa với tổ phụ Ábraham gồm có:đó là niềm hy vọng rằng “được giải thoát khỏi tay địch thù, và cho ta chẳng còn sợ hãi, để ta có thể phụng thờ Người trong thánh thiện và công chính, trước nhan Người, suốt cả đời ta.”Đây là ước muốn lớn nhất của mọi người trong tất cả mọi thời đại:sống trong bình an, không sợ hãi, phụng thờ Thiên Chúa và phục vụ tha nhân, trong sự thánh thiện và công chính, mọi ngày suốt đời chúng ta.Đây là đỉnh của ngọn núi, điển hẹn, hiện ra ở chân trời cùng với sự chào đời của Gioan Tẩy Giả (Lc 1, 73-75).
Ông Giacaria mừng vui vì đứa con trai của mình sắp sinh ra là Gioan sẽ dọn đường cho Đấng Mesia. Hơn nữa, Gioan sẽ giới thiệu Đức Giêsu cho những ai đang mong chờ Đấng Cứu chuộc đã được Thiên Chúa hứa ban.
Cảm nghiệm của Giacaria trong lời kinh chúc tụng là cảm nghiệm của một tư tế chuyên chăm cầu nguyện. Đó cũng là cảm nghiệm của người trải qua một biến cố trọng đại đòi hỏi ơn đức tin phải siêu vời. Lời kinh của Giacaria là lời kinh của người đã có lần chậm tin Lời Chúa mà nay thấy Lời Chúa được thực hiện cách nhãn tiền. Lời kinh của Giacaria là hoa trái của thinh lặng trong một thời gian dài đau xót vì yếu tin.
Trong ngày chuẩn bị áp lễ Giáng Sinh hôm nay, mọi sự mọi vật bên ngoài đều náo động, réo rắt. Việc chuẩn bị cho ngày lễ thật ồn ào vất vả. Giacaria dạy chúng ta “giá trị của cầu nguyện và việc suy niệm mọi sự trong lòng” như Mẹ Maria và như bà Elisabeth.
Ta được mời gọi trở lại cõi lòng trong thinh lặng khi suy niệm Tin Mừng hôm nay, khi dọn lòng đón mừng Chúa Giáng Sinh đến trong đêm hồng phúc này. Cuộc sống hôm nay đầy dẫy những tiếng ồn và những hoạt động náo nhiệt. Lễ Giáng Sinh là một biến cố mời gọi chúng ta đi vào chiều sâu nội tâm chiêm niệm cho dù bối cảnh bên ngoài rất náo động. Chúng ta hãy để Thiên Chúa thăm viếng chúng ta trong niềm vui và hy vọng. Chúng ta hãy mở lòng để ơn Cứu Độ đến cho chúng ta.
Để làm sống với Chúa, để nhận ra sự điều khiển của Chúa trong mọi sự, để có thể ca vang lời chúc tụng, để tuyên xưng niềm tin vào Chúa cách xác quyết như Giacaria, đòi hỏi phải thinh lặng, phải tin và cảm nghiệm lâu dài.
Phần ta, ta có đủ thời gian thinh lặng để cầu nguyện và để suy niệm màu nhiệm Giáng Sinh, để cảm nghiệm hồng phúc cứu độ đang đến với chúng ta không ? Đêm nay, đêm Giáng Sinh chúng ta có mừng biến cố này cách sống động đích thực cách riêng cho chúng ta hay không ? Và rồi ta có đủ ơn đức tin để nhìn ngắm và cảm nghiệm Chúa trong đêm đen đức tin mà có lúc nào đó đã đến trong đời ta không ? Trong những lúc đen tối của cuộc đời, ta có tìm Chúa và trông đợi Chúa không ?
Huệ Minh