Vấn đề này đã được đặt ra từ năm 1972 khi một số vị giám mục trên khắp hoàn cầu đã thắc mắc gửi thư về Bộ Phụng Tự xin giải thích và xác định. Hồi ấy Bộ có ra một văn thư đề là : De nomine Episcopi proferendo in Prece eucharistica[2]. Bản dịch tiếng Pháp đăng trong Documentation catholique[3] và bản tiếng La-tinh in trong cuốn Enchiridion Documentorum i[4]nstaurationis liturgicae. Ngoài ra, cũng có một cuốn bằng tiếng Anh tương đương với cuốn in bằng tiếng La-tinh, đề là Documents on the liturgy 1963-1970, Conciliar Papal and Curial Texts do Ủy Ban Quốc Tế Phụng vụ vùng nói tiếng Anh biên soạn, xuât bản tại Hoa kỳ.
Cầu nguyện cho Đức Cha trong Kinh Nguyện Thánh Thế vừa là bổn phận vừa là điều phải lẽ, không phải chỉ để tỏ lòng tôn kính mà chính là để biểu lộ mối hiệp thông và tình bác ái đối với ngài, hầu xin ơn trợ giúp cho bản thân và sứ vụ của ngài như văn thư viết : “Non tantum vel non praecipue honoris gratia, sed ob causam communionis et caritatis, sive ad divina auxilia pro ejus persona et ministerio impetranda.”
Phải đọc tên Đức Cha trong khi cử hành thánh lễ. Nhưng đọc thế nào, vị nào trước, vị nào sau, đọc đích danh vị cai quản địa phận thôi hay cả Đức Cha Phó. Đức Cha Phụ Tá, Đúc Cha đồng tế ?
Văn thư có xác định thứ tự ưu tiên, con số các vị được cầu nguyện đích danh hay cầu nguyện chung như sau : Phải xướng tên cầu nguyện cho :
1. Đức Giám Mục giáo phận
2. Đức Giám Quản, khi giáo phận chưa có giám mục hay giám mục chỉ có chức mà không còn quyền.
3. Vị Đại Diện Tông Tòa.
Ngoài những vị nói trên, được nêu tên Đức Cha Phó, Đức Cha Phụ Tá. Nếu có nhiều thì sau khi đọc tên Đức Cha chính, chỉ đọc chung mà không cần nêu tên từng vị một.
Trong sách lễ Roma, bản chính thức ấn hành năm 2002[5], đoạn cầu nguyện cho Giáo Hội, Đức Giáo Hoàng và Đức Giám Mục thì chữ giám mục được viết hoa và để ở số ít như sau : “Recordare, Domine, Ecclesiae tuae toto orbe diffusae ut eam in caritate perfecta una cun Papa nostro N… et Episcopo nostro N… et universo clero”
Theo đây thì chỉ xướng danh Đức Giám Mục giáo phận còn các vị khác thì để ở trong mục “toàn thể hàng giáo sĩ.”
Như vậy, đã rõ là phải cầu nguyện trước tiên và đích danh cho Đức Cha đang cai quản giáo phận, sau đó mới đọc tên các vị theo thứ tự nêu trên. Còn đọc hết hay chỉ đọc vị chính thôi, đó là tùy ý. Tuy nhiên, nếu đọc các vị khác thì không cần nêu tên từng vị một mà đọc chung như mới nói.
L.m. An-rê Đỗ Xuân Quế o.p.
[1] Sách lễ Roma, kinh nguyện ThánhThể 2
[2] Ngày 9.10.1972
[3] Số 2913 năm 1973 trang 364-365
[4] Nhà xuất bản Mariettti
[5] Missale Romanum, Editio typis vaticanis, A.D.MMLL trg 583