Vị Linh Mục thừa sai người Pháp đã dành gần như trọn cuộc đời để phục vụ dân nghèo. Đám táng của Cha đã thu hút đám đông vô số kể. Người dân nghèo từ khắp nước Chilê lũ lượt kéo về Victoria để tiễn đưa Vị Thừa Sai đến nơi an nghỉ sau cùng. Đúng thật là quang cảnh toàn dân để tang vị Linh Mục được mệnh danh là ”bạn của dân”. Người của THIÊN CHÚA đã trở thành biểu tượng của tự do và luôn gần gũi với những kẻ cùng khốn .. mãi cho đến khi nhắm mắt lìa đời.
Cha Pierre Dubois đặt chân đến Victoria năm 1983. Lúc ấy đất nước Chilê đã nằm dưới sự cai trị độc tài của tướng Augusto Pinochet (1915-2006) từ 10 năm qua. Hoạt động đầu tiên của vị thừa sai là giúp người dân tự tổ chức. Cha thường nói: ”Người nghèo cô đơn là một người chết!” Vì thế, Cha hăng say giúp người dân biết tổ chức để thoát ra khỏi nỗi sợ hãi và nhất là để đương đầu với các khó khăn cách hữu hiệu hơn. Chẳng hạn để đối phó với nạn thiếu dinh dưỡng của trẻ em, Cha tổ chức việc phân phát sữa cho trẻ em. Cha giao việc phân phát cho các bà mẹ đảm trách, thay phiên nhau. Rồi Cha có ý kiến là nên mua thực phẩm theo giá sỉ dành cho các nhóm. Sau đó các gia đình nghèo mua lại tùy theo nhu cầu.
Chỉ vỏn vẹn một năm sau khi đặt chân đến Chilê – năm 1984 – Cha Pierre Dubois đã chứng kiến cảnh bạo lực chết chóc ngay tại khu phố Victoria.
Cha André Jarlan (1941-1984) vị Linh Mục trẻ tuổi người Pháp vừa mới đến tiếp tay trong công tác mục vụ, đã ngã gục dưới lằn đạn của cảnh sát. Hôm ấy diễn ra cuộc biểu tình phản đối của người dân. Cảnh sát võ trang xuất hiện và bắn xối xả vào đám đông cũng như tìm cách xua đuổi nhóm ký giả. Nhắm vào một trong nhóm người này, một viên đạn bị lạc đi xuyên qua bức tường bằng gỗ của căn nhà nơi Cha André Jarlan đang quỳ cầu nguyện. Cha gục chết trên trang sách Kinh Thánh mở rộng.
Trước cái chết đau thương bất ngờ của vị Linh Mục cộng tác viên trẻ tuổi, Cha Pierre cương quyết chọn con đường bất-bạo-động. Các nhân chứng kể lại một biến cố bất-bạo-động tuyệt vời như sau. Khi thấy người dân của khu phố nghèo Victoria tức giận, muốn nổi lửa đốt cháy Nha Cảnh Sát, Cha Pierre liền khôn khéo thuyết phục họ và biến cuộc nổi loạn thành một rừng các ngọn nến được thắp sáng trong khu phố.
Vốn xuất thân từ hội đoàn Công Giáo Tiến Hành ngành thợ thuyền, Cha Pierre đã kín múc sức mạnh tinh thần từ các hoạt động truyền giáo nơi giới lao động. Cha cũng kín múc sức mạnh từ các hiểu biết và đào sâu Kinh Thánh để làm cho các công tác tông đồ và cuộc đời linh mục mang một ý nghĩa cao cả. Chính Cha cũng xác định nền tu đức của mình:
– Điều tôi ước muốn trước tiên chính là trở thành người bạn của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Đây là ý niệm nòng cốt. Còn lại, tôi không lưu ý bao nhiêu nếu người ta gán cho tôi danh xưng này hoặc danh xưng nọ.
Đây cũng là điều mà đám đông vô số có mặt tại đám táng của Cha Pierre đã nhận ra như vậy. Giống như vị chủ chăn nhân hiền, Cha đã hy sinh mạng sống vì đoàn chiên, cho dân nghèo Chilê. Người dân Chilê đã cống hiến cho Cha cơ hội cho đi điều tuyệt hảo nhất của cuộc đời Cha. Cha thường nói:
– Cuộc sống của chúng ta có một ý nghĩa nếu chúng ta muốn trao ban cho nó.
Từ cuộc đời của Cha Pierre Dubois người ta có thể rút ra một kinh nghiệm như sống. Trước tiên là niềm hy vọng. Khi những người thật sự đến từ THIÊN CHÚA và gần gũi với dân nghèo thì họ luôn mang theo niềm hy vọng. Giáo Hội mà chúng ta thấy nơi các đường phố của Santiago thì thật sống động trong con tim của người nghèo. Và người nghèo luôn đáp lời hiện diện khi Giáo Hội chăm sóc họ.
… ”Tuân giữ Lề Luật là làm cho lễ phẩm thêm phong phú. Gắn bó với lệnh truyền là dâng lễ kỳ an. Tỏ lòng biết ơn là dâng bột tinh hảo, làm việc bố thí là dâng lễ ngợi khen. Từ bỏ gian tà thì đẹp lòng THIÊN CHÚA, chấm dứt bất công là dâng lễ đền tội. Tuy vậy, đừng đến trước nhan THIÊN CHÚA tay không, vì tất cả những gì phải dâng đều do lệnh truyền. Lễ phẩm của người công chính như mỡ đổ trên bàn thờ, xông mùi thơm ngào ngạt trước Đấng Tối Cao. Hy lễ của người công chính được chấp nhận, và phần kỷ vật sẽ không bị lãng quên. Hãy tôn vinh THIÊN CHÚA với tấm lòng quảng đại, đừng bớt xén của đầu mùa tay con làm ra. Dâng cúng chi, cũng phải giữ nét mặt tươi cười; dâng hiến của thập phân, hãy hân ơoan vui vẻ. Với tấm lòng quảng đại, hãy dâng hiến Đấng Tối Cao tùy theo những gì Người ban tặng và tùy theo khả năng con có. Vì THIÊN CHÚA là Đấng thưởng công, sẽ trả lại cho con gấp bảy lần”(Sách Huấn Ca 35,1-10).
(”Peuples Du Monde”, Héritage et Modernité des missions, Numéro 460, Janvier-Février-Mars 2013, trang 6-8)