Chúa Giêsu trong trang Tin Mừng hôm nay cho ta cái nhìn thấu đáo về việc sử dụng của cải trần gian. Ở đây, Chúa không hề loại bỏ giá trị của đồng tiền nhưng muốn ta đặt nó đúng vị trí trong bậc thang của các giá trị. Nếu ta không đặt Chúa lên trên tất cả thì tiền tài, danh vọng, dục tình sẽ chiếm chỗ nhất trong lòng ta.
Hôm nay Chúa cảnh tỉnh cho mỗi chúng ta trong việc sử dụng tiền của ở đời này. Ngài mời gọi chúng ta hãy trung tín trong việc sử dụng tiền của. Vì tiền của cũng là một ân huệ Thiên Chúa tặng ban, nên chúng ta phải biết đặt tiền của vào đúng vị trí của nó như Thiên Chúa muốn. Đó là sự khôn ngoan cần thiết khi chúng ta sử dụng tiền của trong cuộc sống thường ngày.
Khi ta biết dùng tiền của Chúa ban để làm những việc tốt hữu ích cho bản thân và tha nhân là cách thức đẹp lòng Chúa nhất, “dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè” (c.9a). Tiền của chỉ là những phương tiện giúp ta có điều kiện thực thi lòng bác ái đối với tha nhân, và đó là những nén bạc ta đang ký gởi nơi Thiên Chúa, để sau này ta được “đón rước vào nơi ở vĩnh cửu” (x.c.9b).
Tiền của chỉ có giá trị tạm thời mau qua và rất nhỏ so với những ân huệ thiêng liêng lớn lao mà Chúa tặng ban. Nhưng Chúa cũng muốn chúng ta hãy “trung tín trong việc rất nhỏ” ấy (c.11), từ đó có thể trung thành với những ân sủng cao quý Chúa ban cho mỗi người trong từng hoàn cảnh, để làm vinh danh Chúa.
Ngạn ngữ có câu: Tiền là tên đầy tớ tốt nhưng lại là ông chủ tồi. Nếu ta để tiền “ là tiên là phật, là sức bật lò xo, là thước đo lòng người…” thì lúc đó ta đang bị “cai trị” bởi một “ông chủ tồi” mà quên đi Thiên Chúa là Cha nhân hậu của mình. Thư thánh Phaolo gởi cho Timôthê có nhắc: “Cầu thỏa lòng tham, thì có kẻ đã lạc xa đức tin và bị bao nỗi đau đớn xâu xé” (1Tm 6,10). Lòng tham đó không những có thể là tiền bạc mà còn là bất cứ điều gì dù nhỏ bé như một sở thích, một thói quen hay một sự tự phụ nào đó…
Tiền bạc có khi là con dao hai lưỡi: nó có thể làm cho con người mù quáng, không phân biệt được thật giả, và đôi khi vì tiền bạc con người đánh mất lương tâm của mình. Nhưng tiền bạc cũng sinh lợi ở nhiều góc độ khác nhau:
Mức độ bình thường nhất là tiền đẻ ra tiền. Dùng tiền gởi ngân hàng để lấy tiền lời. Dùng tiền đầu tư vào công việc thương mại, kinh doanh để kiếm được nhiều tiền hơn nữa.
Chúa Giêsu thì nói: “Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ” (c.13a). Lời Chúa hôm nay thật cụ thể sống động cho thời đại chúng ta. Bởi lẽ nhiều người đã xem tiền của như ông chủ của đời mình, để rồi sẵn sàng để tiền của điều khiển cuộc đời mình, và cũng vì tiền của mà đánh mất phẩm giá và mất đi các mối tương quan tốt đẹp trong cuộc sống.
Vì thế, Chúa Giêsu đã khẳng định thật rõ ràng: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được” (c.13b). Thiên Chúa chính là Đấng Tạo Hóa đã dựng nên con người cùng với muôn tạo vật trong vũ trụ mênh mông này. Ngài còn là Người Cha giàu tình yêu thương nhân ái, luôn quan tâm chăm sóc từng người chúng ta bằng muôn vàn ân sủng của trời cao. Thế nên, chỉ mình Thiên Chúa là Ông Chủ duy nhất của đời ta, Ngài điều khiển và nắm giữ vận mạng của từng người chúng ta. Bổn phận của chúng ta là tôn thờ, yêu mến và vâng phục thánh ý Ngài trong từng biến cố của đời ta.
Và chúng ta thi thoảng nghe người ta nói đùa rằng: “Tiền không quan trọng nhưng những vấn đề quan trọng đều giải quyết bằng tiền.” Rõ ràng tiền là một trong những thứ cần thiết nhất trong cuộc sống con người. Tiền tự nó không xấu, không tốt: Tốt hay xấu là tùy ở nhận thức, thái độ và cách sử dụng của con người.
Cho nên ta thấy Chúa Giê-su không lên án tiền của, cũng chẳng bác bỏ sự giàu sang. Ngài chỉ nhắc nhở chúng ta về cách sử dụng tiền bạc: đừng coi trọng tiền bạc hơn Chúa, đừng ảo tưởng có thể vừa thờ Chúa vừa gắn bó với tiền của. Trái lại, hãy dùng tiền của “mua” lấy tình bằng hữu trong đời sống hôm nay, để rồi mai ngày ta sẽ được đón rước vào nơi hạnh phúc vĩnh cửu.
Là Kitô hữu, chúng ta phải hiểu: tạo lập gia sản trên trời khác với tạo lập gia sản ở trần gian. Gia sản nơi trần gian được tạo lập bằng tích lũy, gia sản trên trời được tạo lập bằng trao ban, bằng sự cho đi. Để tích lũy tài sản nơi trần gian, chúng ta cần chắt bóp, nghĩ tới lợi nhuận của bản thân. Để tích lũy gia sản trên trời, chúng ta phải rộng rãi, hào phóng nghĩ đến người khác hơn là bản thân mình.
Càng cho đi ở đời này, chúng ta càng giàu có ở trên trời. Chúng ta hãy ý thức để có được hạnh phúc vĩnh cửu. Xin Chúa ban cho chúng ta lòng quảng đại để chia sẻ và giúp chúng ta nhạy bén về thực tại quê trời.
Chúng ta hãy ý thức để tự mình điều khiển tiền của theo cách Chúa muốn và mang lại hiệu quả tốt đẹp cho bản thân và tha nhân. Đừng bao giờ để tiền của vượt quá giới hạn của nó, nhưng chúng ta hãy làm chủ tiền của và sử dụng chúng theo ý muốn của chúng ta cách chính đáng.
Hôm nay ta được mời gọi mỗi người thử xét lại liên hệ của chúng ta với tiền của xem chúng ta đang làm chủ nó hay làm nô lệ cho nó: Chúng ta vẫn còn làm chủ nó: khi dám đem nó đi cho người khác, dám bỏ nó, khi mất nó mà không đến nỗi như người mất hồn. Nhưng, chúng ta sẽ trở thành nô lệ cho tiền bạc khi coi trọng nó hơn mọi thứ khác, khi vì nó mà dám làm bao nhiêu điều xấu, khi ngày đêm nghĩ tới nó, sợ mất nó, nên sáng thức dậy vừa mở mắt ra tay chưa kịp làm dấu thánh giá tạ ơn Chúa cho được một đêm bình an thì đã vội vàng sờ xuống dưới gối coi tiền còn hay mất.
Tiền của thật sự cần thiết cho cuộc sống. Thế nhưng, nó cũng là nguyên nhân làm đổ vỡ bao tình nghĩa cha mẹ, anh em, bạn bè, cũng như làm hư hỏng bao con người.Ta được mời gọi tập sống siêu thoát với của cải vật chất, sử dụng tiền của như phương thế tạo tình bằng hữu với những người lân cận.
Huệ Minh