Cảm tạ Thiên Chúa vì bao hồng ân!

nuns - Cảm tạ Thiên Chúa vì bao hồng ân!
ảnh minh họa

Hôm sau ngày tuyên khấn vĩnh viễn trong vùng ánh sáng chan hòa của Lễ Chúa Giáng Sinh, lời thánh vịnh ”Biết lấy chi đền đáp Chúa bây giờ vì mọi ơn lành Người đã ban cho?” không ngừng tràn ngập lòng con. Để đáp lại, con không có lời nào khác ngoài câu thánh vịnh ”Con sẽ dâng lễ tế tạ ơn, và kêu cầu thánh danh THIÊN CHÚA” luôn luôn và mãi mãi. Là nữ đan sĩ, con may mắn có niềm vui hát ca tụng Tình Yêu THIÊN CHÚA bảy lần mỗi ngày theo qui luật của thánh Biển-Đức.

Ngược dòng thời gian, Tình Chúa yêu con được ghi dấu vào ngày con gia nhập Giáo Hội Công Giáo. Năm ấy con 13 tuổi. Nơi một giáo xứ ở Nam Hàm, vào Đêm Giáng Sinh, con được một Linh Mục Biển-Đức người Đức ban bí tích Rửa Tội. Đó là ánh mắt đầu tiên Chúa liếc nhìn nữ đan sĩ Biển-Đức tương lai sẽ mang tên Marie Emmanuel! Được soi chiếu bằng ánh sáng dịu hiền của Hài Nhi GIÊSU, con nghe tiếng thì thầm trong lòng con rằng:
– Sống với Chúa thật hạnh phúc biết bao, ôi lạy Chúa!

Kể từ ngày ấy, bàn tay Chúa đặt trên con đã dẫn đưa con khi thì đi trên con đường thẳng tắp, lúc lại ở trong chiếc thuyền lắc-lư vì sóng gió, hoặc đi trong sa mạc nơi Chúa đặt con trong tình trạng khó nghèo và thử thách để biết rõ lòng con như thế nào.

Dọc dài thời gian này – khi vui cũng như lúc buồn – Lời Chúa luôn nói với con: ”Đừng sợ, Đấng Hiện Hữu ở với con” (Xuất hành 3,14). Từ mặc khải cho Ông Mô-sê nơi bụi cây bốc cháy, THIÊN CHÚA của hiện tại, quá khứ và tương lai ”sẽ ở cùng con mọi ngày cho đến tận thế” (Matthêu 28,20). Lời này ghi khắc vào lòng con như ánh sao lạ dẫn đường cho Ba Vua tiến về Hài Nhi GIÊSU và làm cho Ba Vua tràn đầy niềm vui.

Nơi nguồn gốc ơn gọi của con, có lời hứa hiện diện xuất phát từ Tình Yêu THIÊN CHÚA và niềm hạnh phúc nguyên tuyền được ở với Người. Thánh Biển-Đức, trong qui luật của người, nói về đan viện như trường học, nơi các đan sĩ phụng sự THIÊN CHÚA. Phụng sự Chúa chính là yêu mến Chúa trong các anh chị em đồng loại. Đan Viện giống như một phòng thí nghiệm đức bác ái, nơi đan sĩ học yêu mến như THIÊN CHÚA yêu thương loài người. Tất cả chúng ta đều biết rõ thật khó biết bao để yêu mến THIÊN CHÚA, yêu chính chúng ta và yêu tha nhân trong các khác biệt của họ. Có thể nói rằng đan viện là cái xưởng nơi đan sĩ lao động để trở thành thánh theo lời mời gọi: ”Các con phải thánh thiện vì THIÊN CHÚA của các con là Đấng Thánh”(Sách Lêvi 19,2).

Đan sĩ không khấn nên hoàn thiện nhưng làm việc để nên hoàn thiện. Chúng ta nhớ lời thánh Phaolô viết: ”Nói thế, không phải là tôi đã đoạt giải, hay đã nên hoàn thiện đâu; nhưng tôi đang cố gắng chạy tới, mong chiếm đoạt, bởi lẽ chính tôi đã đưc Đức Chúa GIÊSU KITÔ chiếm đoạt”(Philipphê 3,12).

Cuộc sống đan-tu đi từ bắt đầu đến bắt đầu, từ xuất hành đến xuất hành, để có sự sống nhiều hơn. Thật là cuộc phiêu lưu tuyệt vời khi khiêm tốn bước đi với Chúa là Đấng có ”lòng hiền hậu và khiêm nhường”(Matthêô 11,29) và chạy tới với con tim thư-giãn trên con đường của huấn giới mới về tình yêu. Không gì đẹp và đúng hơn khi dâng lời cảm tạ THIÊN CHÚA qua thánh vịnh:

”Biết lấy chi đn đáp Chúa bây giờ vì mọi ơn lành Ngưi đã ban cho? Con xin nâng chén mừng ơn cu độ và kêu cầu thánh danh THIÊN CHÚA. Lời khấn nguyền với Chúa con xin giữ trọn, trước toàn thể dân Ngưi. Đối với Chúa thật là đắt giá cái chết của những ai trung hiếu với Người. Vâng, lạy Chúa, thân này là tôi tớ, tôi tớ Ngài, con của nữ tỳ Ngài, xiềng xích trói buộc con, Ngài đã tháo cởi. Con sẽ dâng lễ tế tạ ơn, và kêu cầu thánh danh THIÊN CHÚA. Lời khấn nguyền với Chúa, con xin giữ trọn, trước toàn thể dân Người, tại khuôn viên đền Chúa, giữa lòng ngươi, hỡi Giêrusalem!”(Thánh Vịnh 116,12-19).

(”Chemins D’Espérance”, Le mensuel du diocèse de Meaux, No 288, Février 2011, trang 7)


Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

Exit mobile version