Rời xa Sài Thành phồn hoa đô thị, nhóm chúng tôi đến cái nơi mà thật sự chẳng ai muốn đến bởi lẽ đó là nơi cưu mang những con người bị xã hội loại trừ. Những mảnh đời kém may mắn đó phải sống sau song cửa sắt dường như luôn khép kín bởi vì họ muốn hộp nhập cộng đồng nhưng hoàn cảnh không cho phép.
Chờ một lát bởi sinh hoạt buổi sáng của trung tâm bảo trợ TBXH Tâm Thần – Trọng Đức – là vệ sinh cá nhân của những bệnh nhân ở đây. Cũng không mất thời gian vì chúng tôi chia nhau người thì lo dọn bữa ăn, người thì lo chuyển quà, nhóm thì lo sinh hoạt văn nghệ …
Buổi sinh hoạt văn nghệ cây nhà lá vườn sôi động hơn hẳn khi có sự góp mặt của “ca sĩ Lệ Quyên”, “ca sĩ La Lan” … Những ca sĩ dù không chuyên nhưng rất nhập tâm bởi lòng luôn muốn gửi đến khán giả nỗi lòng của họ.
Chương trình văn nghệ kết thúc, chúng tôi chia nhau mỗi người sẻ chia cho những bệnh nhân ở đây mỗi người một bộ đồ, một gói bánh và kẹo … Có những người cứ khư khư trong người món quà mới nhận bởi họ cứ sợ người khác lấy phần của mình … Ở góc phòng đâu đó lại có những người ủ rũ nhìn đời … Tất cả họ là những người không kiểm soát được bản năng cũng như suy nghĩ của mình.
10 g 00, chúng tôi bước vào Thánh lễ Chúa nhật 2 Phục Sinh còn gọi là Chúa Nhật kính nhớ lòng Chúa Thương Xót.
Trước khi vào Thánh Lễ, Cha chủ tế mời gọi cộng đoàn cùng tạ ơn Chúa vì những ơn lành Chúa đã ban cho mỗi người, ban cho trung tâm nuôi dưỡng bệnh nhân tâm thần Trọng Đức này. Cha cũng mời cộng đoàn cùng cầu nguyện cho Trung Tâm trong việc trùng tu ngôi nguyện đường của Trung Tâm, xin Chúa quan phòng mọi sự ở trung tâm này từ khởi sự cho đến hoàn thành đều trao phó trong bàn tay Chúa.
Trong bài chia sẻ, linh mục chủ tế mời gọi cộng đoàn nhìn lên lòng thương xót bao la mà Chúa dành cho các môn đệ, đặc biệt cho ông Tôma – kẻ cứng lòng tin vào Chúa Phục Sinh. Cha cũng mời gọi mỗi người nhìn đến những bệnh nhân ở trung tâm Tâm Thần Trọng Đức này để cảm nhận được tình Chúa xót thương mỗi người đến dường nào … Cha mời gọi mỗi người chia sẻ trong khả năng cho phép của mình với những người kém may mắn.
Thánh Lễ kết thúc, mỗi người một tay phụ dọn bữa trưa cho bệnh nhân ở Trung Tâm.
Trưa nay, các bệnh nhân được dùng bánh cuốn chả. Kèm theo đó là một chai C2 trà chanh …
Bữa trưa kết thúc nhanh gọn bởi thức ăn cũng giản đơn mà người ăn cũng đơn giản.
Sau đó, tất cả quy tụ lại góc trung tâm tạm gọi là “hội trường” để cùng nhau giao lưu văn nghệ. Những giọng ca oanh vàng được các bạn ở Trung Tâm này cất lên thật sôi động giữa trưa nóng bức. Niềm vui gặp gỡ những mảnh đời bất hạnh này làm xua tan nỗi mệt nhọc của mọi người hiện diện nơi đây.
Quá trưa, chương trình văn nghệ khép lại cũng như lời chia tay tạm biệt được mọi người chung chia với nhau.
Rời xa hơn 400 con người (nam và nữ) ở trung tâm tâm thần Trọng Đức này nhưng lòng mỗi người chúng tôi vẫn nhớ họ. Nhớ họ để cảm nhận được mình còn may mắn hơn họ và mình được Chúa thương thật nhiều.
Có những chuyến đi như thế, có những lần gặp gỡ như thế mới thấy được Chúa thương mình nhiều.
Tạ ơn Chúa, cảm ơn những ân nhân đã góp công góp của để chúng tôi có cơ hội cảm nhận được lòng Chúa thương xót thật nhiều trên cuộc đời chúng tôi.
Huệ Minh